Chương 288
So sánh với các phòng ban khác, công việc ở bộ phận biên tập này có vẻ nhàn nhã hơn rất nhiều, công việc phụ trách chủ yêu là biên soạn tin tức trên An Tín Daily môi ngày, mặt khác còn phải tiền hành phát thông tin khen thưởng khen ngợi, cùng báo cáo phân tích, cuỗi củng, còn có phần phỏng vân và thăm hỏi.
An Tín Daily vốn dĩ là lưu hành trong nội bộ công ty chứng khoán An Tín, nhưng bởi vì thực lực của chứng khoán An Tín hơn nữa tờ nhật báo cũng có giá trị nghiên cứu rất cao do có tỉnh quy chuẩn khắt khe, cho nên cũng được phát hành ra ngoài.
“Tiểu Hề, đã làm quen được chưa?”
Diệp Như Hề lập tức ; ngắng đầu lên, cười cười, có chút cảm kích nói; “Nhóm trưởng Khương, tôi rất tốt, cảm ơn chị đã chiêu cô.’ Khương Lệ Mai là nhóm trưởng, thái độ làm việc rất có quy tắc và trách nhiệm , nhưng thật sự đối nhân xử thế không tôi, tuy răng biết Diệp Như Hề là được trực tiếp tuyên. thẳng vào, nhưng cái gì cũng chưa nói, cũng không hề nhắc tới.
“Không cần khách sao, sau này có cái gì không hiểu cứ đến tìm tôi. À, Miêu Miêu, tư liệu phân tích kia cô đã chuẩn bị xong chưa vậy?”
Trịnh Miêu Miêu chỉ cúi đầu nói một tiêng vâng.
Khương Lệ Mai liền không có đề ý tới nữa.
Diệp Như Hề lại chú ý tới Trịnh Miêu Miêu mang vẻ mặt đau khổ còn đang tìm kiêm lục tung một cuôn sách thật dày.
Muốn tạo mối quan hệ tốt với đồng nghiệp, Diệp Như: Hề đi qua đó nhìn thoáng qua, thấy được thây một đồng dày đặc các con số và một số ký hiệu đơn giản, mà Trịnh Miêu Miêu còn đang phải tìm kiếm ý nghĩa của những ký hiệu này và các từ viết tắt.
Do dự một chút, Diệp Như Hề thấp giọng nói: “Cô có cần hỗ trợ gì không?”
Trịnh Miêu Miêu ngâng đầu lên thì thấy. là đồng nghiệp mới, lộ ra nụ cười hòa nhã, nhưng vận. là lắc đầu nói: “Không cần, vẫn là đề mình tôi Xoay sở đi, cô vừa mới tới An Tín hẳn là còn chưa biết rõ mây cái này .
Dứt lời, cô ấy lại cúi đầu xuống, lại đánh dâu một trong những con sô.
Diệp Như Hề sau khi bị người ta từ chối vốn định ngồi trở lại vị trí của chính mình, nhưng liếc qua thấy dòng chữ cô ây vừa việt ra, vân là thập giọng nói: “Sai rồi. Cái này nên là ‘chợ ê hàng.”
Trịnh Miêu Miêu kinh ngạc rồi ngắng đầu lên nhìn Diệp Như: Hề liếc mắt một cái.
“Nghĩa là nhà đầu tư không chủ động mua bán, có thái độ chờ đợi nên giá cổ phiếu thay đổi rất ít trong ngày.
Tình trạng này được gọi là ‘chợ ễ hàng”.
Trịnh Miêu Miêu lắp bắp nói: “Tôi, tôi biết ý là ‘chợ ế hàng, nhưng, nhưng cái con sô này thay đổi cũng không nhỏ nha……”
Diệp Như Hề dứt khoát cầm bút lên và đánh dấu vào tờ giấy của mình, kết nối chúng thành một chuỗi, khoanh tròn chúng và nói, “Để xem tập dữ liệu trước đó với nhau, cô sẽ thấy. những thay đổi giữa từng tập dữ liệu.”
Trịnh Miêu Miêu bừng tỉnh hiều rõ.
“Đúng vậy kia! Cô, sao cô lại biết ¡ được cái này?”
Diệp Như Hề có chút ngượng ngủng, mơ tò nói: “Có hiểu biệt qua thôi.”