Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 385



Chương 385

Nghe điện thoại không bao lâu, sặc mặt của anh lộ rõ vẻ vội vàng, Diệp Như Hề nghĩ anh sẽ sớm rời đi, nên định đánh thức Nhạc Nhạc và Tiểu An tiễn Tạ Trì Thành.

Nhưng anh tựa hồ không có ý định muôn rời đi.

Trước ánh mắt nghi hoặc của Diệp Như Hề, Tạ Trì Thành cắn răng chịu đựng, ánh mắt nóng rực nhìn cô chằm chằm, rồi nói: “Sáng mai tôi mới rời đi.”

Có nghĩ là, anh sẽ ở lại một đêm nữa.

Đã có việc phải làm, tại sao còn muốn ở lại thêm một đêm nữa?

Chẳng máy chốc, Diệp Như Hề đã hiểu được ý tứ của câu này.

Đêm đó, cô xém chút không thê bò dậy nội, cứ thế qua ngày hỗm sau, cô lại ngủ say, vừa dậy đã nghe thấy giọng nói vui vẻ trong phòng khách.

“Tôi đã nói là ông chủ nhất định sẽ không thương tiêc người đẹp một chút nào mài! Nhìn xem, đên giò này còn chưa thấy người! Khẳng định là không bò dậy nổi!”

Mặt Diệp Như Hề đỏ bừng, bước chân không dám di chuyên!

Thư ký Tần nhìn thấy bóng dáng. của Diệp Như Hề, lập tức nhắc nhở: ‘) đây nói chuyện phải cân thận.”

Lâm Tử Ngang thậm chí còn không biết nữ chủ nhân còn đang đứng ở đó, ôm máy tính uê oải nói: “Tôi nói có sai đâu, bộ anh không nhìn thấy vẻ thỏa mãn trên gương mặt của anh Thành trước khi rời đi vào buổi sáng à!”

Thư ký Tàn không chịu được nữa, trực tiệp hô một tiêng: “Diệp tiểu thư, cô xuống rồi, bữa sáng đã chuẩn bị xong.

Sắc mặt của Lâm Tử Ngang đột nhiên cứng đờ, chậm rãi xoay người, theo bản năng thốt lên: “Chị dâu?

Không, không phải, ý tôi là bà chủ, cũng không đúng, là Diệp. tiểu thư!

Diệp tiêu thư xuông khi nào vậy?”

Diệp Như Hề hận mình không thể xuông muộn hơn một chút.

Trải qua một hồi lâu, cô mới dập tắt được nhiệt độ trên khuôn mặt của mình, cố gắng bước xuống với tốc độ bình thường, tỏ ra tự nhiên hệt mức có thê.

Lâm Tử Ngang tự biệt mình đã làm sai nên thành thật đặt máy tính xuống, đứng sang một bên, vẻ mặt có chút xâu hồ.

Thư ký ˆ Tần bình tĩnh hơn nhiều, nói: “Diệp tiểu thư, ông chủ yêu câu chúng tôi ở. lại đây. Nếu cô có yêu cầu gì thì có thể liên hệ với chúng tôi bắt cứ lúc nào. Chúng tôi sông trong tòa nhà nhỏ bên cạnh ở phía tây.”

“Được, Tiểu An và Nhạc Nhạc đâu rồi?”

“Tiểu thiếu gia và tiểu tiêu thự đã đi học rồi. Gia sư đều đã đến đầy đủ, giáo viên của Diệp tiểu thư cũng đã đên, nhưng mà cô còn có thời gian ba ngày để chuẩn bị.”

Diệp Như Hề im lặng một lát, sáảc mặt lại đỏ bừng, cái gọi là thời gian ba ngày để chuẩn bị kia, đoán chừng là do Tạ Trì Thành biết tối hôm qua mình đã quá mức, khiến bây giờ cô đi lại còn có vấn đề, mới thương xót cho cô nghỉ ngơi ba ngày.

Thư ký Tần khéo hiểu lòng người, nói: “Chúng tôi còn có việc phải làm, nên xin phép về tòa nhà phía tây ở bên kia trước. Nếu cần phân phó gì, cô có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, không quây rây cô nữa.’ Dứt lời, thư ký Tần trực tiếp kéo Lâm Tử Ngang đi, Diệp Như Hề rôt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.