Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 511



Chương 511

Tâm tình của Diệp Như Hề thoải mái hơn rất nhiều, nói thêm về một số chỉ tiết cụ thể, những vấn đề còn lại thì cân gặp mặt nói chuyện trực tiếp.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Như Hề gọi điện thoại cho chị Dương.

Kê từ khi trở về, Diệp Như Hề cùng chị Dương có bí mật liên lạc với nhau vài lân, nhưng bởi vì trước kia cô và Tạ Trì Thành vẫn chưa xác định mối quan hệ, cho nên đến nay cô vẫn chưa tự mình gặp mặt chị Dương một lần.

Diệp Như Hề nghĩ ngợi một chút, nếu cô không đi gặp chị Dương, chị ấy chắc chắn sể rât lo lãng, cộng thêm Nhạc Nhạc gần đây cũng lải nhải việc muốn gặp mẹ nuôi khá nhiều.

Quả nhiên, cuộc điện thoại này hai người đã nói chuyện rất rất lâu, Diệp Như Hề vừa CÚp máy, trong lòng tràn đầy áy náy, vì có quả nhiều chuyện phát sinh, nên cô đã lâu chưa nhìn thấy chị Dương.

Đúng lúc bác Chung nói: “Thiếu phu nhân muôn ra ngoài sao?”

Diệp Như Hề ừ một tiếng nói: “Tôi có thế đi ra ngoài không?”

Cô vừa mới lên trang nhát, cộng thêm việc lên thẳng hot search của Weibo, tất cả đều đang tìm kiếm và Suy đoán về những thứ có liên quan đến cô, trong lòng Diệp Như Hệ không chắc hiện tại đi ra ngoài có gây ra rắc rồi gì hay không.

Bác Chung không từ chối, mà ngược lại còn nói : “Đương nhiên cô có thể đi, ra ngoài. Thiêu gia cũng không cắm cô rời khỏi biệt thự, nhưng có lẽ cô sẽ không được tự do cho lắm.”

Chẳng mấy. chốc, Diệp Như Hề đã biệt cảm giác không được tự do cho lắrh mà bác Chung nói là như thế nào.

Bên cạnh cô gần như có luôn một đội vệ sĩ nhỏ theo sát.

Nhưng cô cũng biết, nêu không làm như vậy, cô căn bản không thê rời khỏi biệt thự, đã liên tiếp bị bắt cóc hai lần, thậm chí còn Suýt chết khiến cô không tùy hứng: đòi “tự do tuyệt đối” nữa.

Vì vậy, đối mặt với những ánh mắt khác thường, Diệp Như Hề chỉ có thể đeo kính râm và đội mũ lưỡi trai để che khuất nửa khuôn mặt.

Dưới sự hộ tống của vệ sĩ, cô cần thận đi thẳng đến địa điểm đã hẹn trước, thuê một phòng bao, rồi mới cởi mũ và tháo kính xuông.

Đợi một hồi, cửa phòng bao được mở ra, Diệp Như Hề đứng dậy, dang hai tay và đón nhận cái ôm của Dương San.

“Tiểu Hề, cuối củng cũng nhìn thấy em, chị còn tưởng răng em đã xảy ra chuyện GIIÊU “Em không sao, khiến chị lo lắng rồi.”

Dương San buông tay ra, nhìn thoáng qua Diệp Như Hề, rôi lại chú ý tới phân bụng hơi phỉnh lên của cô, nói: “Đã lớn thê này rôi sao, được bốn tháng rồi đúng không?”

Diệp Như Hề gật đầu.

“Thật tốt, lại có thêm một đứa nhóc nhỏ nhắn đáng yêu. Có biết là trai hay gái không?”

Diệp Như Hề lắc đầu, cười nói: “Không dám chắc, là trai hay gái cũng đêu được.”

“Chị đoán, đây nhất định là ý của Tạ Trì Thành đúng, không? Anh ta muốn giữ cho đến cuối cùng đề xem như là một bất ngờ đi”

Diệp Như Hề không phủ nhận.

Dương San xúc động nhìn Diệp Như Hề, năm lây tay cô và nói: “Trước kia, chị đã từng…không hy vọng dính líu đến anh ta, nhưng bây giờ hình như nhìn cũng không tệ lắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.