Chương 517
Diệp Như Hề cũng xem như việc cô không thoải mái là do ngủ không ngon, không cô găng suy nghĩ sâu thêm.
“Xuyt, Tiểu An, đừng nói cho cha con biệt chuyện vừa nãy nhé.”
Nếu không, người đàn ông đó chắc chăn sẽ tước đoạt việc làm yêu thích cuôi cùng của cô.
Tạ An hứa: “Vậy thì mẹ cũng phải hứa với con, tuyệt đối đừng phân tâm khi ở trong bếp! Nguy hiệm lãm đói”
Diệp Như Hề mỉm cười: “Được.”
“Mamil Anh trai! Mau nhìn bức tranh mới của con đi!”
Nhạc Nhạc cười khúc khích rồi chạy đến, trên tay còn cầm theo một bức tranh.
Trên bức tranh vẽ một cánh đông, có lẽ bởi vì còn nhỏ, mọi thứ đêu chưa được định tính, cho nên màu sắc mà Nhạc Nhạc sử dụng khá đậm và tương phản, nhưng do cách phối màu rất thoả đáng, cũng không gay gắt mà ngược lại còn tạo thành hiệu ứng thị giác mười phần hiệu quả.
Dù biết Nhạc Nhạc rất có thiên phú, Diệp Như Hề vẫn thầy vô cùng kinh ngạc, cũng không ngân ngại khen ngợi cô bé vài câu.
Nhạc Nhạc cười toe toét, lộ ra hai chiếc răng thỏ, vô cùng vui vẻ, nói: “Mami, tặng cho mẹ này!”
Cô bé nói đầy vẻ hào phóng và đưa bức tranh qua.
Diệp Như Hệ câm lây nó một cách rật trịnh trọng: “Mẹ nhất định sẽ nâng niu và cất giữ nó. Đi lại, Nhạc Nhạc muôn cái gì nào?”
Ba ngày sau sẽ tiên hành phầu thuật, cho nên hai ngày nay Nhạc Nhạc ở nhà hầu như đều ngôi vẽ tranh, bức tranh này đã tốn rất nhiều công sức của con bé.
Nhạc Nhạc nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Miễn là đồ mami tặng, Nhạc Nhạc đều thích!”
Chính cậu nói này đã khiến Diệp Như Hề bối rối. Thành thật mà nói, dựa theo thái độ cưng chiều Nhạc Nhạc hiện tại của Tạ Trì Thành, con bé muốn cái gì, Tạ Trì Thành đêu có thể cho người ta đem đến với số lượng và giá trị gập trám lần. Chỉ riêng phòng đồ chơi của Nhạc Nhạc, đã có hẳn hai phòng đầy áắp.
Trong lúc nhất thời, Nhạc Nhạc thực sự không biết nên chọn món quà gì.
Tiểu An chớp mắt, trong đầu nảy ra một ý tưởng. Là một chuyên gia trẻ chuyên giúp đỡ cha mẹ củng cô môi quan hệ tình cảm gia đình, Tạ An ngay lập tức nói: “Mẹ có thể hỏi ý kiến của cha mài”
Nhạc Nhạc cũng đồng ý, mỉm cười và nói: “Đúng đó! Mamil Như vậy con sẽ thấy bắt ngờ hơn đói”
Diệp Như Hề xoa đầu hai đứa nhỏ không nói gì, ngược lại lúc Tạ Trì Thành trở về, cô thực sự đã đề cập đến chuyện đó.
Lúc này, Tạ Trì Thành vừa mới cởi áo VeSf ra, xắn ống tay áo lên, tiện tạy cởi luôn cà vạt, anh thản nhiên vắt lên trên ghé, lại cởi hai cúc áo phía trên ra, khiến anh thêm phần gợi cảm.
Ngay tại lúc này, Diệp Như Hề đang gập quận áo, không trông thấy anh đang cô ý tỏ ra quyên rũ.Một màn quyền rũ đặc sắc, trong miệng cô còn nói: “Em không biết phải tặng gì cho Nhạc Nhạc thì mới tôt. Anh nghĩ con bé thích gì…ah!”
Diệp Như Hề kêu lên một tiếng, eo bị anh gắt gao ôm lấy, lưng va vào lồng ngực của anh.
Một đầu tóc đen nhánh gói lên trên Vai CÔ.
Lo lăng cho đứa trẻ trong bụng, nên Tạ Trì Thành không dùng bao nhiêu lực, nhưng cũng đủ đề giam cầm cô lại, không cho cô nhúc nhích, dụi dụi gương mặt vào cô cô.