Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 582



Chương 582

NHà họ Hứa rất cường đại, Hứa lão phụ nhân tất nhiên cũng là người rất cường đại, cho nên Tạ Trì Thành có.

thê đừa cơ hội này cho Diệp Như Hề tự mình lựa chọn.

Nếu đã quyết định muốn đi, Diệp Như Hề lại bắt đầu chuẩn bị, cũng không thể khiến Tạ Trì Thành mất mặt được.

Hứa lão phu nhân đã định ra thời gian là buôi tôi ngày mai, còn có thời gian một ngày, bởi vì đối tượng được mời không chỉ là những gia chủ của gia tộc lớn, còn có không ít gia tộc tâm trung cũng không ngoại lệ, cũng có thêm nhiều thanh niên tài tuân cùng thiên kim tiểu thư của gia tộc.

Người đến dự tiệc này đó đều là tuần nam mỹ nữ, chuyện này càng làm cho mọi người hào hứng.

Bởi vì điều này cũng là một tấm vé để khẳng định thân phận.

Trước đó còn không có ai có đủ tiếng tăm và khoa trương như vậy, có thê đem tụ họp tật cả mọi người lại đây Bên phía họ Hạ thì đã sớm chuẩn bị tốt, đặc biệt là Hạ Lan Hinh, ngay cả lễ phục. cũng đã chọn lựa thay đôi vô số bộ rồi.

Cô ta nôn nóng bật an chờ đợi, cuối cùng đã chờ đợi được bữa tiệc này, cô ta phát lời thề, nhất định phải ở chiến hết nổi bật trong bữa tiệc đó, đè ép tất cả những người xung quanh, đề Hứa lão phu nhân biết, cô ta mới là người được chọn thích hợp nhất.

Cha mẹ họ Hạ cũng đều trở nên khẩn trương, còn không chê phiên hà mà dặn dò Hạ Lan Hinh liên tục.

“Con nhớ rõ phải dẫn anh trai mình tới giới thiệu cho Hứa lão phu nhân, biết không?”

“Tốt nhất là phải giới thiệu kỹ càng một chút.”

Hạ Lan Hinh nhịn xuống sự chán ghét đối với ông, anh trai chỉ biết chiếm tiện nghi, “vâng” một tiếng.

Vợ chồng họ Hạ có một đứa con trai duy nhất, tên là Hạ Minh Kiệt, ngày thường không học vân không nghê nghiệp, cà lơ phất phơ, sinh ra với vẻ ngoài tôt, thích nhất chính là quen biệt gạ gẫm mấy cô nàng minh tinh mới nổi.

Lúc này Hạ Minh Kiệt không có ý tôt nhìn thoáng qua cô em gái của mình, nói: “Lan Hinh à, anh nghe nói em thích Tạ Trì Thành đúng không? Thật đáng tiếc, hôm nay hình như hắn sẽ dẫn theo bà xã tham dự đó, em ngàn vạn đừng làm ra chuyện gì mất mặt nhé.”

Sắc mặt Hạ Lan Hinh lập tức trầm xuông.

Hạ Minh Kiệt vô cùng vừa lòng thấy khi thấy đứa em nuôi này ló ra sắc mặt khó coi, lúc này mới đúng chứ, cả ngày đều trưng bộ mặt như bản thân cao quý lắm, thật đúng là nghĩ bản thân thật sự là đại tiêu thư họ Hạ sao?

Cũng chỉ là một đứa con nuôi nghèo hèn mà thôi!

Nhà họ Hạ không có mười đứa cũng có tám đứa, lại chỉ có đứa con gái này là một bước lên trời, cũng giỏi nhật là giả. tạo ngụy trang, người trước người sau là hai khuôn mặt, coi cha mẹ hắn là mắt mù, không đúng, còn có một đám người lớn cũng là mắt mù, đều thấy không rõ vẻ mặt của đứa con gái này.

Hạ Minh Kiệt chán ghét con người như Hạ Lạn Hinh, đặc biệt chán ghét cha mẹ hắn luôn khép miệng mở miệng bảo hắn học tập cô.

Nực cười!

Học cái gì?

Học như thế nào đề nịnh bợ lấy lòng người khác sao?

Hắn là người thừa kế danh chính ngôn thuận của nhà họ Hạ, đâu cần dùng đến thủ đoạn hèn kém như vậy chứ ch Kiệt, con nói mê sảng cái gì thế ảU “Mẹ, con nói sai rồi sao? Nó không phải rõ rành rành là thích Tạ Trì Thành à? Toàn bộ người trong giới đều biết, mọi người chỉ là không nói ra miệng thôi.”

“Minh Kiệt!”

Hạ Minh Kiệt hừ lạnh, cười một tiếng, không hề nói thêm gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.