Chương 585
Cố Cẩm Minh đứng lên, duỗi người, nói: “Cũng không biết vị Hứa lão phu nhân này muôn làm cái gì mà lại đột ngột về nước như vậy, sau đó còn đột nhiên tổ chức tiệc, không đi không được.”
Cố Lăng Hiên mang theo ý cảnh cáo nói: “Chớ chọc chuyện hay sinh sự, ` người này em không thê trêu chọc.”
“Biết rồi, em cũng nghe qua tên tuổi bà ây, cũng rất đáng thương, sông, đến cái tuổi này rồi mà lại không có lấy một thân nhân.”
“Cầm MinhI”
“Đừợc được, em câm miệng nay. Đi thôi. Băng Bằng cũng sốt ruột rồi”
Trong hội trường tiệc tầng cao nhất của Santa rolia.
Hứa lão phu nhân mặt một bộ sườn xám mày đỏ sạm, đầu tóc hoa râm búi cao, mang lên một đôi hoa tai trân châu, có đeo thêm khối ngọc lục bảo, trên người cũng không có quá nhiều trang sức, nhưng khí chất quanh thân lại còn khiếp người hơn trang sức châu báu.
Lúc này, sắc mặt Hứa lão phu nhân có chút khẩn trương, thường xuyên thấp giọng thì thâm nói chuyện với lão quản gia của mình.
“Ông nói xem cô ấy sẽ đến sao?”
Sẽ đến. Phu nhân. Bà mời đã mời cô ấy.”
“Lúc nào thì cô ấy mới đến?”
“Rất nhanh thôi, phu nhân.”
Lão quản gia đã thật lâu không nhìn thấy. dáng vẻ phu nhân chờ mong người nào đó đên vậy, ngay. cả ông ây cũng không kìm được mà thây mong đợi.
Bữa tiệc đã có không ít khách khứa tới, người nào cũng muôn có thể được nói chuyện với Hứa lão phu nhân, nhưng Hứa lão phu. nhân không muôn gặp. bắt cứ ai, tới trước là mây nhà thế gia tầm trung, cho nên cũng không dám căng da đầu dán mặt lên gặp người.
Nhưng lại có một số người không biết điêu, cậy già mà lên mặt.
Ví như, Tạ lão phu nhân.
Vôn dĩ, dự theo tính tình trước kia của Tạ lão phu nhân này, ngàn vạn lần cũng không có chuyện bà ta chủ động củi đầu bắt chuyện với người khác, nhưng mà hiện tại tình huỗng nhà họ Tạ lại không cho phép bà ta làm cao như vậy nữa!
Từ sau khi đứa nghiệt tử kia lên chấp quản, không chỉ lẫn lượt chèn ép người trong gia tộc, thậm chí còn làm ra hành động “thay máu” đại cổ đông tập đoàn, hiện tại người trong hội đồng quản. trị cũng chẳng còn mây ai là người của bà ta, hơn nữa những người còn lại đều là loại không thê làm việc lớn.
Cho nên Tạ lão phu nhân vội vàng tìm kiếm đường ra như thế, có trách cũng chỉ có thê trách năm đó bà ta nhất thời mêm lòng, không gi3t chết Tạ Trì Thành từ lúc còn trong nôi.
“Hứa phu nhân, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”
Tạ lão phụ nhân vô mặt giả lả tươi cười đi tới.
Hứa lão phu nhân nhíu mày, bà ấy: có chút không vui nhìn về phía mây vệ sĩ của mình, người trước người sau đều lộ vẻ mặt xấu hồ, bọn họ có thể lạnh mặt ngăn cản những người khác, nhưng mà đối với một lão phu nhân tuổi đã xế chiều, bọn họ vẫn ngại ngùng ra tay vô lễ tàn nhẫn.
Cho nên, Tạ lão phu nhân liền không biết xấu hổ mà đột phá cửa ải khó khăn này, trực tiếp vác mặt già đi qua Tâm tình Hứa lão phu nhân thật sự không tốt, loại hành vi cậy già lên mặt này là kiểu bà ấy khinh thường nhất.