Chương 604
Hô hấp của cô hoàn toàn rối loạn, vốn dĩ là người chủ động giờ đã trỏ thành bị động đón nhận.
Trong một góc nho nhỏ, hô hấp của hai người quân quýt si mê, hòa vào nhau.
Diệp Như Hề nhắm mắt lại, chìm đắm trong nụ hôn sâu của anh mà không hề thấy Lục Tư Viễn đi từ xa tới.
Lục Tư Viễn đứng ở nơi ngược sáng, lắng lặng nhìn một hồi, sau đó xoay người rời đi, chỉ là bước chân khá hôn độn, như đang muốn trồn tránh điều gì đó.
Khi Diệp Như Hề và Tạ Trì Thành một lần nữa trở lại bữa tiệc, nét đỏ ửng trên mặt cũng từ từ lắng Xuống, không thê nhìn ra chút manh mối nào vệ việc vừa rôi cô chủ động “chơi lưu manh với người nào đó.
Bởi vì còn nhớ thương con ở nhà, Tiểu An lần này cũng không đi theo cha mẹ tới tham gia bữa tiệc, cậu bé ở lại trang viên ngôi cạnh Nhạc. Nhạc đọc sách, cho nên Diệp Như Hề cũng muốn nhanh chóng trở vê.
Hai người đặc biệt tới chỗ Hứa lão phu nhân nói lời tạm biệt, sau đó mới rời đỉ.
Hứa lão phu nhân vạn phần luyến tiếc, nhưng, cũng biết đây không phải là thời cơ tôt để hai người nói chuyện phiếm, có ý để lại phương. thức liên hệ, mới lưu luyên không rời tiễn bọn họ ra về.
Mà một màn này bị rất nhiều người thấy được, bọn họ đều thấy ghen ghét muốn chết, nhất định là bởi vì có liên quan tới nhà họ Tạ cho nên Hứa lão phu nhân mới trở nên nhiệt tình đến vậy, tuyệt đối không phải bởi vì người phụ nữ Diệp Như Hề kial Mà Hạ Lan Hinh cũng thấy được một màn kia, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra ở nhà vệ sinh, vẻ mặt cô ta càng trở nên vặn vẹo.
“Lan Hinh.” Tống Xán gọi một tiếng.
Hạ Lan Hinh phục hồi tinh thần lại, thay đổi thành một bộ mặt khác “Lan Hinh, em…… Gả cho anh nhé?
Anh sẽ không ghét bỏ em, anh sẽ chăm sóc em thật tốt.”
Tống Xán rất nghiêm túc khi nói những lời này, cho dù trong suy đoán Hạ Lan Hinh thật sự đã xảy ra chuyện gì đó với Tạ Trì Thành, hắn cũn không để bụng, thứ hắn thích chỉ là con người Lan Hinh.
Nhưng mà, Hạ Lan Hinh lại không có chút vui mừng nào..
“Tống Xán, đừng nói nữa, em sẽ không gả chồng, Sẽ không liên lụy tới người khác, em muôn về nhà.”
Không có Tạ Trì Thành trong bữa tiệc, hơn nữa dáng vẻ Hứa lão phu nhân thiên vị Diệp Như Hề rõ ràng thật sự đáng giận, Hạ Lan Hinh đã không muôn tiệp tục ở lại đây nữa.
“Vậy anh đưa em trở về.”
Hạ Lan Hinh không từ chối, Tống Xán lập tức tươi cười hơn hỏ, đi trước lấy Xe.
Lúc này, Hạ Minh Kiệt đã đi tới.
“Chèo kéo không được Tạ Trì Thành, thì lùi lại chọn lớp dự phòng Tống Xán à2”
Đối mặt với người anh trai không có huyết thông này, Hạ Lan Hinh cũng lười làm bộ làm tịch.
“Đừng nói bậy.”
“A, cô cũng nhiều thủ đoạn thật đó, mà nói tiệp thì Tổng gia cũng không tồi, chỉ tiếc tên Tống Xán chỉ là loại phú. nhị đại không học vận không nghề nghiệp, không có quyên kê thừa, nói căng chút thì cũng chỉ có vài – đồng tiền, Xây hẳn là không thẻ thỏa mãn cô đi?”
Hạ Lan Hinh lạnh lùng nói: “Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Hạ. Minh Kiệt xỏ hai tay trong túi quân, vẻ mặt không sao cả nói: “Tôi không muôn làm gì cả, cũng lười đi vạch trần cô. Nhưng mà chúng ta thật ra có thể hợp tác với nhau một chút.”
“Hợp tác?”