Chương 622
“Lão đại, lại bắt được thêm thằng nhóc này!”
“Buông tay! Các người buông tôi ral”
Nghe thấy tiếng nói của Tiểu An, Diệp Như Hề đột nhiên quay: đầu, đã thấy Tiểu An bị một gã đàn ông cao lớn bắt lại đây.
“Tiểu An!”
“Mamil”
Gã kia buông lỏng tay, Tiểu An liền liều mạng xông tới, có người muốn ngăn lại, nhưng bị Lâm Tử Ngang dùng ánh mắt ngăn cản.
“Mang cả hai người họ cùng lên, rút.”
Diệp Như Hề gắt gao ôm lấy Tiểu An, cả hai bị nhét vào máy bay trực thăng, dứt khoát cất cánh.
Nhìn dưới mặt đất dần dần thu nhỏ, trái tim Diệp Như Hề càng trầm xuống Lâm Tử Ngang bảo người bịt kín mắt hai mẹ con họ, cho tới khi máy bay dừng lại, mảnh vải che mắt mới được lây đi, mà lúc này, Diệp Như Hề phát hiện bọn họ đã đi tới một nơi hoàn toàn xa lạ, trong không khí còn thoang thoảng mùi tanh mặn của biển cả: Tiểu An gắt gao dính sát bên người mami, dùng ánh mắt thù hận nhìn Lâm Tử Ngang.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lâm Tử Ngang sờ sờ cái mũi, chỉ nói: “Tiểu An, xin lỗi nhé, chú cũng không muốn đối xử với hai người thê này đâu.”
Tiểu An gần như phẫn nộ mà gào thét: “Chú phản bội daddy! Khôn kiếp!”
Diệp Như Hề nhẹ nhàng bịt kín miệng Tiểu An, ở ngay lúc này mà đi chọc giận Lâm Tử Ngang thì đối với mẹ con họ cũng không có chỗ gì tốt.
Bọn họ bị đưa vào một căn biệt thự, nhốt chung một ‘ phòng, còn có người đưa tới nước uông và bánh mì, còn cho người lục soát một vòng trên người họ, chuẩn bị sẵn quần áo mới cho cả hai, những thiết bị liên lạc hay cả quần áo cũ đều không được giữ lại.
Sau đó, cửa phòng đã bị khóa.
Diệp Như Hề vội vàng xem xét Tiểu An một chút, sau khi xác định con trai không bị thương chỗ nào, nước mắt mới rơi xuồng, “Đứa nhỏ ngốc, tại sao con lạ không tránh đi? Vì sao cứ muôn đi theo hả?
Lỡ như con xảy ra chuyện gì thì mami phải làm sao bây giờ?”
Tiểu An ủy khuất nói: “Mami, con không thê bỏ mặc mẹ được, con đã từng hứa với daddy là sẽ bảo vệ mẹ, con sẽ không trốn, con không bỏ mặc mẹ đâu!”
Diệp Như Hề không có trách cứ Tiểu An, chỉ là ôm con trai, trong lòng thì tràn đầy tự trách.
“Mami, con không gọi điện được cho Daddy. Nhưng con đã gửi tin nhắn qua cho cha,Daddy sẽ đến đúng không?”
“Sẽ đến.”
Có thể đến hay không, cô cũng không biết.
Lâm Tử Ngang là thủ hạ Tạ Trì Thành rất tín nhiệm, trên tay anh ta năm giữ rất nhiều thông tin và tài nguyên, lần này có thể mang cô đi, tuyệt đôi không phải hành động chỉ suy tính trong lúc nhất thời, như vậy bên phía Tạ Trì Thành…… Hơn phân nửa cũng không được yên phận.
ở thời điêm Diệp Như Hề đang miên man suy nghĩ, cửa phòng mở ra, Lâm Tử Ngang bước đến, trong tạy còn bưng khay đồ ăn nóng hôi hồi.
“Tôi biết hau người không muốn ăn bánh mì và sữa bò, ăn chút đồ ăn nóng này đi.”
Nói rồi, Lâm Tử Ngang liền đặt cái khay trong tay lên bàn.