Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 626



Chương 626

Hạ Minh Kiệt đối với kiểu thái độ chỉ trích của Hạ Lan Hinh thì  lập tức mất kiên nhẫn, hắn hừ một tiếng rồi nói: “Nếu cô có năng lực ở trước mặt tôi ba hoa như vậy, thì dứt khoát ngâm lại biện pháp đi!”

Hạ Lan Hinh tức tới đỏ mắt, nhưng vẫn cô gắng kiềm chế lửa giận nói: “Hiện tại anh mau xóa sạch tất cả dấu vết còn lại, tuyệt đối không thể bị phát hiện ra những việc này là chúng ta làm! Còn có gã tiếp nhận nhiệm vụ ở chợ đen kia cũng phải tiêu diệt.”

Hạ Minh Kiệt cười lạnh một tiếng, nói: “Người của chợ đen nào có dễ tỉm như vậy chứ? Đã sớm không thấy người rôi! Con tin bị cướp đi, chắc hãn những người đó cũng chết gân hết rồi, còn lại mây tên chạy thoát có muốn đuổi theo cũng không kịp, : nhưng mà yên tâm đi, chợ đen vốn có quy củ, sẽ không bại lộ thân phận cô chủ.”

Hạ Lan Hinh nghĩ nghĩ, miễn cưỡng tiếp nhận xong chuyện này, nhưng cho dù thế nào cô ta cũng không muốn phạm phải ngu xuân cùng Hạ Minh Kiệt hợp tác nữa.

Hạ Minh Kiệt cũng nhìn ra ý tứ của đối phương, khinh thường bĩu môi, nói: “Hiện tại lại muốn phủi sạch quan hệ ư? Chậm rồi! Cô cũng đừng dùng ánh mắt thù hận tới nhìn tôi, tồi biệt cô gân đây đang nhúng tay vào chuyện của Hứa lão phu nhân.”

Trái tim Hạ Lan Hinh hung hăng co rụt lại.

“Tôi không biết anh đang nói cái gì.”

“Đừng ở chỗ này giả ngu nữa, mấy công phu mặt ngoài của cô tôi đêu đã nhìn chán rôi, Hứa lão phu nhận kia có một cô con gái mắt tích nhiều năm không ai biết đúng không? Cô cũng.

thật là lợi hại, còn dám nhúng tay vào chuyện này.”

“Anh muốn như thế nào? Trực tiếp nói cho Hứa lão phu nhân ư?2 Bà ta sẽ không tin tưởng anh.”

Trong lòng Hạ Lan Hinh có chút lo sợ, nhưng trên mặt không hiện ra.

“Tôi không có hứng thú với chuyện mách lẻo, nhưng mà tôi xem thường cô.”

Sắc mặt Hạ Lan Hinh cứng đờ, “Anh có tư cách gì mà dám nói những lòi này?”

“Nếu tôi là cô, căn bản sẽ không đi ngăn cản bà ta tìm, mà là để bà ta nhanh chóng tìm được.”

“Được là có ý gì?”

Trên mặt Hạ Minh Kiệt hiện ra ý cười âm ngoan, hắn nói: “Cô nghĩ là cứ tiếp tục nịnh bợ bà già kia như thé, thì sao không trực tiếp biên mình trở thành cháu gái của bà ta? Con gái ruột của bà ta nêu con sông thì hắn là cũng đã sinh con rôi đi, tính ra thì tuổi tác của cô cũng không sai biệt lắm.”

Hạ Lan Hinh lập tức hiểu rõ ý tứ của đối phương, tâm tình vốn dĩ còn vô cùng phân nộ lập tức bình tĩnh trở lại, trái tim kịch liệt nhảy lên.

“Anh đang có ý gì?”

“Y của tôi là gì cô còn không hiểu sao? Đàn bà đúng là luôn nhát gan Sợ phiền phức, chỉ biết nghĩ ngăn cản bà già kia đi tìm con, nghĩ bà ta tìm không ra thì có thê độc chiêm tài sản ư? Sao không dứt khoát trực tiếp chiếm lầy luôn đi, dù sao cô cũng chính là đứa trẻ tới từ cô nhi viện, là đứa con gái nuôi, tận dụng dàn xếp thân thế của mình một chút, chẳng phải là rất tốt à?”

Nháy mắt, tim Hạ Lan Hinh đập thình thịch.

Thậm chí còn có cảm giác giống như vừa bừng tỉnh sau cơn mê.

Đúng vậy, cô ta chỉ nghĩ làm thế nào đê ngăn cản Hứa lão phu nhân tìm được con của bà ta, đi từng bước lấy lòng bà ta, lại chưa từng nghĩ tới cách trực tiệp trở thành người thân của bà ta.

Chỉ cần cô ta được thừa nhận là cháu gái của Hứa lão phu, như vậy tất cả những gì của Hứa lão phu nhân……

Chẳng phải đều là của cô ta sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.