Chương 643
Lâm Tử Ngang hận không thể nói ra cho bọn họ biêt những việc ông chủ đã làm vì Diệp Như Hề ở Để Đô, đáng tiếc, những chuyện đó lại không thê nói.
Anh ta đã đoán trước hành trình của nhóm người Tạ Trì Thành, vẫn căn răng dũng cảm gửi qua cho Tần Phong một tin nhăn, tât nhiên anh ta không đủ can đảm để gửi tin cho ông chủ rôi.
“Cô còn muốn đi nơi nào dạo nữa không? Nơi này có rất nhiều mặt hàng xa xỉ, cứ việc chọn lựa.”
Dù sao hơn 9000 vạn đô la cũng tiêu phí rồi, số tiền khác chỉ là tiền lẻ!
Diệp Như Hề cũng không từ chối, cô vốn chỉ muôn đi dạo loanh quanh cho con trai giải sầu, hiện tại nếu trở về khách sạn thì cũng không có gì thú vị.
Chỉ là vừa đi được chưa tới vài bước, bọn họ lại gặp phải một người quen.
Ôn Ni phiền chán nhìn bọn họ chằm chằm, khó chịu nói: “Thật đen đủi, lại gặp phải.”
Lâm Tử Ngang cũng cảm thấy đau đầu, tại sao đi đến chỗ nào cũng đụng phải vị đại tiêu thư điêu ngoa này thê.
Ôn Ni ngắng cao đầu, nói: “Lâm, anh mang cô ta tới nơi này mua sắm sao?
Có cân tôi cho anh mượn thẻ hội viên không? Dù sao anh nuôi gia đình cũng rât mệt mỏi.”
Sắc mặt Lâm Tử Ngang cũng có chút khó chịu, thu liễm ý cười luôn treo sẵn bên miệng, anh nói: “Cảm ơn, không cân, còn nữa tôi muôn nhân mạnh lại một lần, vị này không phải bà xã của tôi.”
Ôi Ni ôm cánh tay, hài hước nói: “Đương nhiên, người có dòng máu tỉ tiện như vậy chỉ nuôi chơi được thôi.”
Ánh mắt Lâm Tử Ngang hoàn toàn trở nên rét lạnh.
“Ôn Ni tiểu thư, cô hình như đã quên mắt, trên người cô cũng có một nửa huyết thống.”
Ôn Ni bĩu môi, nói: “Tôi có quốc tịch, có thẻ xanh đó, cũng không phải là ở quốc gia hẻo lánh kia.”
Diệp Như Hề vốn dĩ không dự định sẽ mở miệng, nhưng nghe thây những lời này thì nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng chịu không nỗi.
“Trung Hoa cũng không phải hẻo lánh, người Hoa cũng không thấp hèn, người có hành vi đê tiện thì bản thân cũng không có gì cao quý.’ Giọng điệu không nhanh không chậm, phát âm tiếng anh thật sự hoàn mỹ không mắc một lỗi nào.
Nhưng ý tứ trong câu nói kia……
Sắc mặt Ôn Ni lập tức trầm xuống, vốn dĩ trong lòng cô ta đều tràm ngập sự khinh thường, còn cho răng người phụ nữ này không hiểu tiếng anh, cho nêh vừa rồi mới nói với Lâm Tử Ngang những lời kia bằng tiêng anh.
“Cô đang có ý gì hả? Cô muốn nói tôi đê tiện sao?”
Ôn Ni thật đúng là con lai, có mẹ là người Hoa, cho dù mẹ cô ta rất yêu thương cô con gái này, nhưng bản thân Ôn Ni đã không thích dòng máu con lai của mình từ nhỏ, đương nhiên, cô ta lại thấy có chút may mắn vì bản thân có một nửa dòng máu tương đồng với đại đế.
Diệp Như Hề cũng nghĩ đến điểm này, nói: “Nếu nhừ cô coi thường người Hoa. như vậy, vậy thì…… cô cũng coi thường đại đế à?”
Ôn Ni phát hỏa, tức giận nói: “Cô đang bậy cái gì thế! Đại đế làm sao mà giống nhau được! Cô là ả đàn bà tí tiện!”
Đối lập với sự phẫn nộ của Ôn Ni, Diệp Như Hề bày ra tư thái đoan trang hào phóng bình tĩnh thong dong, hoàn toàn áp đảo Ôn Ni.