Chương 674
Lúc nhìn thấy Diệp Như: Hề xuất hiện, Tạ Trì The: trực tiếp xông lên đón cô, anh nhíu mày nói: “Đi nơi nào thế?” Thái độ lo lăng lại có chút thô bạo.
Sắc mặt Diệp Như Hề dưới lớp mặt nạ cứng đờ một chút, rũ xuông hai mắt, cô nói: “Không cẩn thận nên bị lạc đường.” Tiếng nói lại thỏ thẻ giồng như mèo kêu.
Tạ Trì Thành lập tức thấy mềm lòng, thái độ cũng Không còn cứng răn, anh thấp giọng nói: “Lần sau đừng chạy loạn như vậy, dinh thự còn có rất nhiều nơi chưa được sửa chữa xong.”
Vừa nói, Tạ Trì Thành vừa theo bản năng đi tới đỡ Diệp Như Hề, nhưng khi anh vừa tới gân, một mùi hương phảng. phất như có nhự không lập tức chui vào lỗ mũi Như Hà.
Trong nháy mắt, suy nghĩ buồn nôn mãnh liệt trào dâng, Diệp Như Hề trực tiếp đây Tạ Tỉ Thành ra, che miệng muôn nôn.
Sắc mặt Tạ Trì Thành lập tức đen thui, mặt mày mang theo tức giận.
Chán ghét anh tới gần thậm chí còn muôn nôn mửa?!
Diệp Như Hề không có cách nào giải thích, cô căn bản không muốn tới gân, thậm chí cảm thấy mùi nước hoa kia giờ giông như mùi thịt rữa khiến cô cảm thấy buôn nôn, trong, đầu càng không thê khống chế nồi mà nghĩ tới hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau, cùng với những thời thổ lộ tha thiết của người đẹp dưới ánh trăng kia.
Càng nghĩ lại càng khiến người ta hít thở không thông, cô cũng đau đến hít thở không thông.
Tạ Trì Thành cuối cùng cũng từ . trong phẫn nộ phát hiện tình huôồng của cô không thích hợp, giờ cũng mặc kệ cô có kháng cự, anh trực tiếp ôm lây cô, “Em đã xảy ra chuyện gì? Gọi bác sĩH”
Diệp Như Hề bắt lây tay áo anh, ngón tay phát run, một chút cũng không thôt ra nôi, hai mắt nhắm nghiền, thế nhưng lại hôn mê bát tỉnh.
“Bác sĩI!!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
* Thời điểm tỉnh lại một lần nữa, Diệp Như Hà phát hiện bản thân đang năm trên giường, trong phòng im ắng, một bóng người cũng không có.
Cô hoảng hót thật lâu, sau đó mới chậm rãi ngồi dậy, ký ức hiện lên từng chút một.
Rất lâu sai, cô lộ ra một nụ cười khổ.
Tủ đầu giường đặt di động của mình, cô câm lây, vừa mở ra đã thấy có tin nhắn từ số lạ gửi đến.
[ Tiêu Hề, em đang ở nơi nào? Chị rất lo lắng cho em, thật xin lỗi, là chị liên lụy tới em. ] Diệp Như Hề đoán hãn là tin nhắn của chị Dương, di động của cô cũng mới được lấy lại gần đây, cho nên còn không kịp liên hệ với chị Dương.
Cô vội vàng gọi một cuộc điện thoại qua đó.
“Tiểu Hề, là em sao? Thật tót quá, chị vân luôn muôn đi tìm em, nhưng vẫn luôn gọi không được, em hiện tại có khỏe không? Em đang ở nơi nào?”
Nghe thấy giọng chị Dương, hốc mắt Diệp Như Hề có chút chua xót.
“Chị Dương, chị không có việc gì thật tốt quá.
Giọng Dương San cũng mang theo một tia nghẹn ngào, “Đêu do chị không tốt, đã liên lụy tới em, chị đã biết tất cả mọi chuyện rồi, hiện tại em đang ở nơi nào?”
“Em ở Las Vegas.”
“Sao em lại đi tới nơi xa xôi như vậy?
Lúc nào em mới trở về?”
Diệp Như Hề cảm thấy đôi mắt càng thêm cay, “Em không biết…… em rât muốn trở về.”