Chương 681
Chỉ còn lại một cơ hội cuối củng, thất bại thì sẽ bắt buộc khóa máy, nhất định sẽ bị phát hiện cô đã câm di độhg của anh.
Nhưng cô không cam lòng, ,giống như ma xui quỷ khiên, thật sự rất muôn đọc nội dung tin nhắn kia.
Cuối cùng, Diệp Như Hề thử nhập vào một con số khác, lại mở được mật khẩu.
Tâm tình của cô tức khắc phức tạp.
Dãy số kia, chính là thời gian bọn họ lần đầu tiên gặp nhau.
Diệp Như Hề thở ra một hơi nặng nè, click mở tin nhắn.
Cô thấy được vài tin nhắn chưa đọc, cô lướt lướt lên phía trên, đọc từ đầu tới cuôi.
( Caesar, hẹn ước 10 ngày vẫn còn 9 ngày, em sẽ vẫn luôn đợi anh trở về. ] [ Hôm nay em có đi qua cửa tiệm kia, em biết anh rất thích cà phê ở nơïi đó, em đã gửi riêng loại cà phê cho anh ở đó, lúc anh anh cũng có thể uông được vị cà phê mình thích. ] [ Em đang sinh bệnh, phải uống thuốc, rất đau. ] Hai tin nhắn trước đó đều không được trả lời, nhưng duy chỉ một tin nhăn này, Tạ Trì Thành đã trả lời [ Uống thuốc, giữ cái mạng của cô, mạng cô là của tôi. ] Diệp Như Hề suýt nữa đã cầm không nồi di động, ngón tay dùng sức tới trắng bệch.
Mặt cô càng lúc càng trắng, không còn chút huyết sắc.
Giờ phút này bàn tay đặt trên eo cô thật giỗng như một trò hề.
Mạng của cô ta là của anh? Vậy còn cô thì sao?
Diệp Như Hề suýt nữa đã làm rơi điện thoại, lồng ngực đau đớn vô cùng, giông như bị ai đó hung hăng chọc cho một dao.
Anh rốt cuộc…… Còn có bao nhiêu người phụ nữ?
Trong nước có Hạ Lan Ninh, tiểu thư danh viện Las Vegas, anh còn trêu chộc tới bao nhiêu người?
Diệp Như Hề che miệng lại, không cho tiếng nức nở của mình trào ra, đoạn tin nhắn còn lại cũng không muôn xem nữa, cô trực tiệp tát điện thoại thả vào áo khoác của anh, vùi mặt vào gồi đầu.
Khóc đến mệt mỏi, Diệp Như Hề mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi, lúc cô tỉnh lại thì bên người đã trồng không, nhìn nhìn thời gian, đã là ngày hôm sau.
Cô trầm mặc một chút, lại đứng lên, rửa mặt, vệ sinh cá nhân, thay đồi quần áo, ngoài cửa sớm đã có người làm đang chờ sẵn.
“Phu nhân, tới giờ nên dùng bữa sáng rôi.”
“Được.”
Sắc mặt cô vẫn như thường, ngoại trừ đôi mắt có chút sưng đỏ, cảm xúc bề ngoài của cô không có bất luận điều gì dị thường.
Nhà ăn rất lớn, Tiểu An và Nhạc Nhạc sớm đã ngoan ngoãn ngôi chờ ở cạnh nhau, nhìn thây cô tới, hai đôi mắt đều phát sáng.
Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời gọi: “Mamil”
Diệp Như Hề lộ ra gương mặt tươi cười, đi qua rồi ngôi xuông.
“Hôm nay các con đã làm những gì?”
Tạ An bởi vi bắt đầu tiếp xúc với huấn luyện, khiến toàn thân trên dưới đều đau muốn chết, mặt cũng bị phơi đen một vòng, như ng cậu bé không hề có một chút oán giận, chỉ là lộ ra gương mặt tươi cười rạng rỡ mà nói: “Mami, con sẽ trở nên rât lợi hại!”
Nhạc Nhạc bĩu môi, nói: “Tay anh trai đều sưng lên rồi. Sẽ đau lắm!”