Chương 684
Ngay lúc Diệp Như Hề đang chuẩn bị tâm lý muôn cùng Tạ Trì Thành nói chuyện, một tiếng vang xô đây cửa thật lớn vang lên, tật cả người ở trong đồng loạt ngâng đầu, liền thấy bóng người cao dài đang xông tới nơi này, máng theo vẻ hùng hồ lạnh lùng.
Là Tạ Trì Thành.
Chỉ là, giờ phút này vẻ mặt của anh âm trầm như mãnh thú đang bị chọc giận, hai mắt sắc bén tràn ngập khói mù, môi mỏng mím chặt khiên anh trông càng thêm đáng sợ.
Trong tay anh đạng siết chặt một tờ vào, lập tức đi vê phía nhà ăn, đen mặt một cách kỳ lạ.
Diệp Như Hề bị vẻ mặt của anh dọa sợ mắt, như ng nghĩ đến quyết tâm vừa rôi, cô vẫn muôn đứng lên, nói: Nillni Thành, anh đã trở lại, em muôn cùng anh nói chuyện.”
Tạ Trì Thành đứng yên, lạnh lùng nhìn cô, bỗng nhiên bật cười đây lạnh lủng vào tà vọng, nghiên từng chữ một, “Nói chuyện? Đúng, chúng ta quản thật phải nói chuyện.”
Diệp Như Hề lập tức ý thức được cuộc nói chuyện này chắc hẳn sẽ không vui vẻ gì, vẻ mặt âm trầm của Tạ Trì Thành quá mức đáng sợ, âm u giống như bầu trời sắp nồi cơn bão táp.
Diệp Như Hề mạnh mẽ chống bàn đứng lên, cô nói: “Tiểu An không thể tiếp Thiền huấn luyện với cường độ mạnh như thê được, thằng bé vẫn chỉ là một đứa trẻ, con căn bản không chịu nỗi cường độ liên tục như vậy, anh nên tuần tự và sắp xếp hợp lý hơn.”
Cô nhịn xuống xúc động muốn anh dừng ngay việc huân luyện này, cô chỉ bảo anh đừng gấp rút như thê.
Nhưng những lời này lọt vào lỗ tai Tạ Trì Thành đang lửa giận tăng vọt lại giông như là môi lửa thả xuông đống cỏ khô, trực tiếp bùng nổ.
“Diệp Như Hề, em thì hiểu cái gì?
Thăng bé họ Tạ, những thứ đó nó đều phải chấp nhận.”
Diệp Như Hề bị lời nói của anh làm tổn thương, hốc mắt đỏ rực.
Cô hiểu cái gì?
Đúng, ở trong mắt anh, cô cái gì cũng đều không hiệu, cho nên tát cả mọi chuyện đều không cần nói cho cô biết, cho du cô cũng là mẹ của Tiểu An!
Cô nhịn không nỗi nữa, quật Cường ngăn không cho nước mặt chảy ra rôi đáp trả: “Đúng, em căn bản cái gì cũng đều không hiều, vậy thì anh giải thích cho em nghe xem nào! Anh chẳng thèm nói gì cả, em phải hiểu thê nào đây?”
Tạ Trì Thành không thể chấp nhận sự phản kháng của cô, cộng thêm nội dung trên tờ báo kia, khiên anh lập tức bị lửa giận thiêu đốt.
Anh vốn dĩ còn muốn kiềm khắc, muốn bình tĩnh lại hỏi một chút vì sao cô lại làm như thê, như ng khi đối diện với thái độ phản kháng của Diệp Như Hề, anh cảm thấy có chút hoảng hốt Cô sẽ phản kháng.
Vì sao lại phản kháng?
Rõ ràng trước kia cô không bao giờ phần kháng những sắp xếp của anh, cô đêu nghe lời ở trong phạm vi anh vòng sản cho cô, từ lúc nào cô lại trở nên ngoài tầm hiểu biết?
Lửa giận vốn dĩ đã áp chề lại lần nữa thiêu đốt, anh thậm chí còn không kịp suy nghĩ mà nảy ra ba chữ: “Không cân thiết.”
Diệp Như Hề hoàn toàn bị ba chữ này làm tổn thương nghiêm trọng.
Anh đang nói, không cần thiết.
Đúng vậy, cô chỉ là món đồ phụ thuộc vào anh, không có tư cách hỏi đến, ngay cả một phần giây đăng ký kết hỗn đều là món quả ngon ngọt bồ thí cho cô, cô chiếm cứ trên danh nghĩa, nhưng chưa từng có được quyên lợi của một người vợ.