Chương 685
Cô sớm nên biết đến điều này.
Cô muôn ném xuông tât cả những gánh nặng tâm lý đang đè trên người cô, những cái đó khiên người ta cảm thấy áp lực, hít thỏ không thông, cô đêu muôn ném xuông hệt, thậm còn muốn ồn ào cãi cọ một lần.
Nhưng cô liếc mắt thấy Tiểu An và Nhạc Nhạc đã bị dọa chọ choáng váng rúc vào một bên, sắc mặt hoảng SỢ: Diệp Như Hề trắng bạch mặt, giật giậ khóe môi, nói: “Tạ Trì Thành, em không muôn cùng anh cãi nhau, em sẽ không ngăn cản việc anh sắp xếp cho Tiêu An, nhưng em không chấp nhận sự nóng vội của anh. Chúng tạ Nói chuyện.”
Câu nói cuối cùng đã thể hiện sự năn nỉ câu xin.
Cô không nghĩ muốn biểu hiện mất không chê trước mặt bọn nhỏ.
Nhưng phản ứng của cô ở trong mắt Tạ Trì Thành càng như là đang trốn tránh.
“Phải không? Nói chuyện? Nói cái gì?
Nói tới chuyện em ngoại tình sao 2 Diệp Như Hễ, ở ngay dưới mí mắt tôi mà em cũng dám làm ra chuyện như: Hứa Trạch, không, hiện tại có lẽ anh ta gọi là Daniel.
Tạ.Trì Thành vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm biểu cảm của Diệp Như Hề, thời điểm anh nhìn thấy tờ báo, thậm chí còn mang theo một tia chờ đợi cuối củng, ví như, là người nào đó mặc cùng một bộ quân áo giỗng cô, dù sao người kia cũng mang mặt nạ: không phải sao? Cho nên có vài phần giống nhau vẫn có thể hiểu được.
Nhưng. biểu cảm của Diệp Như Hề rõ ràng nói cho anh biết đây là thật sự.
Trái tim Tạ Trì Thành trầm xuống, thô bạo hung hãn cũng kéo theo đó mà đến.
“Trong Dinh thự tất cả đều là người của tối, dưới tình huồng như thê, em cũng có thể chui đầu vào ôm ấp của người khác, Diệp Như Hà, tôi nên nói em có năng lực hơn người sao?”
Lời nói châm chọc như nhữ ng con dao nhỏ đâm thủng trái tim cô.
Diệp Như Hề suýt nữa đứng không vững.
Tạ-An và Nhạc Nhạc bị sợ hãi, cả hai đều không hiểu VÌ Sao daddy mami lại đột nhiên bùng nổ khắc khẩu, hai đứa nhỏ thậm chí còn chưa từng thấy một mặt hung tàn như thế của daddy.
Nhạc Nhạc bị dọa sợ, lập tức khóc rồng lên.
“HlUHUinH Daddy, mami, không cân cãi nhau! Hu hu hưu……”
Giọng Diệp Như Hề run rấy, nói: “Tiểu An, mang em gái trở lại phòng.”
Tiểu An đỏ hốc mắt, muốn nói gì đó.
“Mau đi!”
Tiểu An cắn răng một cái, nắm tay em gái rời khỏi nhà ăn, mà tất cả người làm ngay từ lúc. hai người cãi nhau đã thức thời lui xuông.
Toàn bộ nhà ăn chỉ còn lại bọn họ.
“Không có cách nào giải thích sao?”
Tạ Trì Thành cười lạnh.
Buỗi tối hôm đó, cô kháng cự cái ôm của anh, thậm chí còn có vẻ buồn nôn, những hình ảnh đó giờ lại sắc bén đâm vào ngực anh.
Là bởi vì đã lao đầu vào vòng tay của người đàn ông khác, mới kháng cự anh sao?