Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 697



Chương 697

Từng câu từng chữ trong điện thoại phát ra giỗng như những con dao nhỏ, không ngừng đâm trên người cô.

Thì ra, đây là nguyên nhân Tạ Trì Thành muốn cho Tiểu An tiếp nhận huấn luyện khắc nghiệt như vậy sao?

Thì ra…… Là bởi vì một người khác 1i tai) Cô từ đầu đến cuối, chỉ là một công cụ để sinh con cho anh sao?

Cạch, cô cuối cùng đã cúp điện thoại.

Mà động tác này, đúng là đã hao hết tất cả sức lực của cô.

Nước mắt mãnh liệt rơi xuống, cô lại nỏ-nụ cười, vừa khóc vừa cười, đột nhiên ném di động ra xa.

Vựu Lị Tư khẽ nhếch môi mỉm cười đắc ý, nghe tiếng ‘ tút tút truyền ra từ di động, ngón tay gõ gõ vài cái, xóa bỏ lịch sử cuộc gọi vừa rôi, lại vươn người đầy thoải mái.

“Ha ha, còn chưa kết thúc cơ mà, chỉ mới vậy mà đã rồi loạn thì không thú vị nữa rôi.”

Vưu Lị Tư cầm điện thoại di động nhẹ nhàng nhét trở lại tắm áo khóc kìa, đóng lại nước từ vòi hoa sen, sau đó lại rời khỏi phòng, giống. như cô ta chưa bao giờ xuất hiện ở đây.

Đương Tạ Trì Thành trở về đây, liền nhíu nhíu mày, cảm thấy trong phòng có nhiễm mùi hương khiến người ta ghê tởm kia..

Căn phòng này là bát động sản bên ngoài của anh, chỉ dùng làm nơi nghỉ ngơi trong thời gian ngăn, hôm ni anh ra ngoài có chuyện cân xử lý, cũng không có trực tiệp trở lại dinh thự, mà lại qua bên này.

Vội vàng. cầm theo áo khoác, sờ tới di  động, mở ra, bên trong sạch sẽ, cái gì đều không có.

Cô không gọi điện thoại qua đây.

Lúc này, cô đã tỉnh rồi đi?

Tạ Trì Thành cảm giác thật bực bội, lại thả điện thoại vào trong túi trực tiếp rời khỏi căn phòng kia.

Nếu như anh chịu chú ý một chút, thì sẽ phát hiện, sàn nhà phòng tắm vòi hoa sen đều bị ướt dầm dè.

Trong dinh thự, Diệp Như Hề từ trong hôn mê tỉnh lại, cô bị người ta ôm lên giường, người ôm lây cô, là Tạ Trì Thành.

“Sao lại ngồi dưới đất ngủ thế?”

Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường, duỗi tay xem xét nhiệt độ trên trần cô, còn có chút sốt nhẹ, chuyện này khiến tâm tình anh càng kém, nhưng không phải tức giận với cô, mà là tức giận bản thân mình.

Mắt khống chế có ảnh hưởng tiêu cực, làm chuyện gì cũng không xong.

Diệp Như Hề không có phản ứng) hai mắt cô thát thần, ngay cả lúc anh hỏi chuyện cũng không thây cô trả lời, thậm chí cả chút kháng cự trước Kia cũng không còn.

Cô không tỏ ra kháng cự, anh vốn nên vui vẻ, nhưng mơœ hồ vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

Tạ Trì Thành gọi Rensa tới, lại kiểm tra cho Diệp Như Hề thêm một lần, Diệp Như Hề rất phối hợp kiểm tra, bàn giơ tay thì giơ tay, toàn bộ quá trình Thôig có bât kỳ sự phản kháng nào.

Sau khi kiểm tra xong, sắc mặt Rensa không tốt lắm, thở dài một hơi thật sâu, nhân tiện còn kéo Tạ Trì Thành ra khỏi phòng.

“Sốt nhẹ, còn chưa có hoàn toàn hạ sốt, nêu còn tiếp tục sốt như vậy thì sẽ rất nguy hiểm.”

Sắc mặt Tạ Trì Thành nháy mắt lạnh băng.

Giọng anh mang theo mệnh lệnh gần như không thê chói từ: “Cứu Cô ấy, nếu cô xảy ra chuyện, tôi sẽ giết cậu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.