Chương 725
Cháu gái ngoại thật sự của bà đang ở đâu đây?
Thời gian ba ngày dần qua đi.
Diệp Nhự Hề bỗng nhiên đưa ra đề nghị muôn đi ra ngoài một chút, cũng cười nói với Tạ Trì Thành, “Em muôn một mình ra ngoài dạo một chút, anh không cân đi cùng em.”
Tạ Trì Thành nhíu mày từ chối, “Anh sẽ đi với em.”
“Em cũng không chạy trốn.”
Tạ Trì Thành không đồng ý.
Trong lòng anh không, hiểu sao vẫn Cố Cẩmgiác bắt an, ngay cả lúc cô ngôi bên cạnh anh.
Diệp Như Hề nghiêng đâu nói: “Qua ngày mai là chúng ta sẽ cử hành hôn lê tôi, em chỉ muôn trải nghiệm cảm giác một mình chút thôi mà.”
Tạ Trì Thành có vẻ đang băn khoăn cân nhắc.
“Anh có thể sắp, xếp thêm thật nhiều vệ sĩ cho em, nêu như anh thấy không yên tâm.”
Câu này nói đã thuyết phục Tạ Trì Thành, anh vân luôn nhớ rõ những lời Anne nói qua với mình, cô găng đáp ứng tất cả yêu cầu của sản phụ.
“Được, nhưng em chỉ có thể đi ra ngoài hai giờ thôi.”
Diệp Như Hề cười gật gật đầu.
Tạ Trì Thành thật sự đã sắp xếp cho cô rất nhiều vệ sĩ, trận thê khi đoàn người bước ra cửa rất hoành tráng.
Nhưng Diệp Nhự Hề lại tỏ ra không đề ý chút nào, rất bình tĩnh. rời đi.
Mà ngay ở lúc Diệp Như Hề vừa ra cửa, Tạ Trì Thành đại nhận được một tin nhắn, ánh mắt chợt tôi sầm xuống, trong mắt hiện lên vẻ thù địch.
Diệp Như HỆ nói đi ra ngoài dạo một chút, thật sự chỉ là đi một chút, cô mảng theo rất nhiều vệ Sĩ, bước chậm đi trên đường phó, đoàn người phô trương khiên những người khác phải né xa ba bước.
Bất ngờ, một chiếc xe thể thao đột ngột dừng lại bên cạnh cô, một nhóm vệ sĩ bên cạnh lập tức vọt lên chắn ở phía trước cô, sợ cô gặp một chút nguy hiểm.
Người đàn ông từ trên xe bước xuống, rất quen mắt.
Diệp Như Hề nhìn nhìn, bỗng nhiên nói: ‘Hứa trạch.” Dừng một chút lại sửa lời, “Không, tôi nên gọi anh là Daniel thì đúng hơn.”
Quả nhiên, người đàn ông bước xuông từ trên xe thể thao rõ ràng là Daniel.
Vẻ mặt Daniel rất vui mừng, anh ta lướt qua thì thấy có khuôn mặt quen thuộc, lập tức ngừng lại, không nghĩ tới thật sự là cô.
“Hề Hề.”
Daniel vui vẻ gọi một tiêng, muốn tới gân một chút đề nói chuyện cũng không được, đám vệ sĩ phòng anh ta như phòng sói.
Diệp Như Hề rất ôn hòa nói: “Đây là một người bạn của tôi, các người tránh ra một chút đi.”
Daniel còn giang hai tay, nói: “Tôi không có mang theo vũ khí đâu, không tin các ngươi có thê lục soát qua.
Có vệ sĩ đứng ra lục soát một vòng trên người Daniel sau đó mới khó khăn lắm để người này đến gân Diệp Như Hà.
“Nơi này có một tiệm cà phê, chúng ta qua đó ngồi chút nhé?”
Daniel đưa ra lời mời, ánh mắt tràn ngập khát vọng cùng áy náy.