Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 729



Chương 729

Không một ai rõ, tất cả nhân thủ mạnh nhất mà Tạ Trì Thành có được huy động quanh dinh thự chỉ nhằm một mục đích bảo vệ người ở trong, cho dù bản thân anh đang ở bên ngoài tắm máu nguy hiểm tới tính mạng.

“Ông chủ, anh bị thương rồi, cần phải Ixư ý.

Trên người Tạ Trì Thành có vô số vết trầy xước do mảnh đạt xẹt qua, nghiêm trọng nhất là một vết thương do đạn băn xuyên qua lòng. bàn tay, cho dù đã được sơ cứu khân cấp, nhưng máu tươi vẫn thắm đẫm băng gạc.

“Không cần, chuẩn bị tốt quần áo cho tôi, trực tiếp đi lễ đường.”

Tần Phong nuốt xuống lời khuyên can vừa tới bên miệng, tuân lệnh’ một tiêng.

Tối hôm qua, người của bọn họ đã chết rất nhiều, nhưng đám phản bội cũng không một ai còn sông sót.

Tạ Trì Thành không thèm để ý tới miệng. vết thương trên tay, trực tiếp tìm một khách sạn gân đó đặt phòng, sau khi rửa sạch máu và mùi máu trên người, anh thay tây trang mới, sau đó vội vàng chạy tới lê đường.

Đây là hôn lễ mà anh đã hứa hẹn dành cho cô, bắt luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản.

Mười máy chiếc xe lao vút như bay trên đường, Tạ Trì Thành ngồi trong xe, trong đầu lại hiện ra bóng dáng của Diệp Như Hề, vẻ thù địh chêt chóc dân vơi đi rất nhiều.

Giải quyết xong Simba, những kẻ nội gián đêu bị tiêu diệt, toàn bộ Las Vegas đối với anh mà nói đã không còn bât cứ sự Uy hiếp nào, anh có thể thoải mái đưa cỗ đi tự do tới mọi ngóc ngách, không khiến cô gặp phải nguy hiểm gì nữa.

Nếu cô không chịu nồi, anh liền đưa cô trở vê.

Nghĩ tới đây, Tạ Trì Thành cong cong khóe môi, qương mặt thâm thúy tấn mỹ dần xuất hiện vài tia chờ mong rất kín đáo.

Tần Phong ngồi bên cạnh lần đầu tiên cảm nhận được ông chủ của mình vui sướng ra mặt như vậy.

Chỉ mong, hôn lễ này diễn ra thuận lợi nhất có thẻ.

Lúc này, Lâm Tử Ngang đã gõ cửa thật lâu nhưng trong phòng không có bắt kỳ động tĩnh gì cả, anh ta lập tức trở nên khân trương, đang muôn gọi người tới, cửa lại được mwor ra.

Diệp Như Hề mặc một bộ váy cưới ‘ xinh đẹp đứng ở nơi đó, nghiêng đầu nói: “Xảy ra chuyện gì à? Tôi tìm giày nên tôn chút thời gian.”

Lâm Tử Ngang thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong khoảnh khắc vừa rồi, không hiểu sao lại Cố Cẩmgiác cô dâu đã biên mắt, nhất định là do tối hôm qua anh không nghỉ ngơi đủ nên sinh ra ảo giác.

Tình cảm của chị dâu và ông chủ tốt như thê, thật vật vả mới đi đến kết hôn, sao có thể biến mắt lúc này được.

“Không có việc gì, chúng ta cũng s BỂ xuất phát tới lễ đường. rồi, ông chủ đi tới từ một nơi khác.”

Diệp Như Hề ừ một tiếng, lập tức có hâu gái đi tới, câm lây làn váy thật dài kia.

Bởi vì đang mang thai, Diệp Như Hà không đi giày cao gót mà chỉ xỏ đôi giày đề bằng, lúc này trông cô có vẻ nhỏ xinh hơn chút, thần thái ôn nhu, thật sự như là một cô dâu bình thường.

Nhưng sự bắt an trong lòng Lâm Tử Ngang lại càng thêm rõ ràng.

Anh ta nhịn không được gọi một tiêng: “Chị dâu!”

Diệp Như Hề quay đầu lại, nhìn đối phương với vẻ mặt không hiểu ra sao.

Lâm Tử Ngang nuôt nuốt nước miệng, trở nên nghiêm túc lạ thường mà nói: “Chị và ông chủ nhất định sẽ rất hạnh phúc!”

Diệp Như Hề không trả lời anh ta, chỉ là cười cười, sau đó chậm rãi đi ra bên ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.