Chương 739
Cô sớm đã làm tốt chuẩn bị tâm lý.
Bắt đầu từ lúc nào vậy nhỉ?
Cô nghĩ kỹ lại, vài dòng hồi ức như lướt qua đâu cô Hình như là bắt đầu từ những ngày đầu cô bị đựa vào tù, từ những ngày bị dày vò bắt nạt, phải sông trong bóng tối, cô học được cách nhất) nhở chính mình, câm phải làm cái gì, không được làm cái gì.
Sau khi sinh con, cô liên tục cảnh tỉnh bản thân, đem tất cả những thống khổ đều nhịn xuÔng, nhưng tâm tỉnh văn vẹo cũng không phải đã biến mát, mà chỉ bị đè nặng.
Khi yêu Tạ Trì Thành, tất cả những chuyện xảy ra chỉ là một mồi lửa, không ngừng thiêu đốt năng lượng tiêu cực ân giấu trong cô.
Cuối cùng, chúng nổ mạnh.
Diệp Như Hê thê lương cười cười trong lòng, một bên khóc một bên cười, cô đang ở trong quá trình không ngừng khẳng định chính mình, lại không ngừng lật đỗ chính mình, cô khăng định Tạ Trì Thành yêu cô, lại lật đồ tình yêu của anh.
Chuyện này như là tầng tầng lớp lớp gông xiêng, không ngừng trói chặt cô, siết cô thở không nổi, cận kề với cái chết.
Vì sao cô lại phải chạy trốn? Vì sao lại bất chấp tất cả, bỏ mặc tất cả mà rời khỏi anh?
Bởi vì, cô muốn giết anh.
Đúng vậy, giết anh.
Thời điểm khi cô gọi cuộc điện thoại kia, nghe thấy người phụ nữ kia dùng giọng điệu nỉ non ái muội nói những câu đó, trong đầu cô đã xuất hiện ý nghĩ như vậy.
Thân phận giữa hai bọn họ đã xác định là không bình đẳng, từ lúc bọn họ’ bắt đầu quen biệt nhau đã là một sai lầm, sau này chẳng qua là do sai lầm đó lan tràn, cô còn yêu anh, thì trái tim anh cũng chỉ được có một mình cô, cô cô chấp tới đáng sợ.
Nếu anh nhất định sẽ phản bội cô, nhất định phải vứt bỏ cô, như vậy thì dứt khoát giết anh.
Khi suy nghĩ này nảy ra trong đầu, Diệp Như Hê liên biệt bản thân cân phải rời đi, nêu còn không đi, cô sẽ ép chết mình mắt, cũng sẽ ép chết ăn thậm chí còn ép chết cả Tiểu An và Nhạc Nhạc.
Cô khống chế không được nữa, cô sắp điên rôi.
Dưới vẻ ngoài bình tính dịu dàng, là nội tâm xấu xí dơ bẩn vặn vẹo, ngay cả bản thân cô cũng ghê tởm tất cả chuyện này.
Tống Giai là bác sĩ tâm lý của Diệp Như Hề, cô ấy đã tốn rất nhiều thời gian mới dần dần buông lỏng rào cản phòng bị của Diệp Như Hề, biết được từ miệng cô rất nhiều sự việc.
Tống Giai còn ghi chép lại thành một cuôn sô khám bệnh, nhưng càng đọc lại càng thấy kinh hãi.
Cổ đã thật lâu không gặp phải người bệnh nào khó điều trị tới vậy.
Một thai phụ mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng, lại còn là một bệnh nhân trâm cảm giỏi ngụy trang.
Ngoại trừ ngày đầu tiên Diệp Như Hề bước tới phòng khám của cô ấy với tình trạng mật kiểm soát, rất nhiều Cuộc gặp cô đều tỏ ra bình tĩnh, giọng nói cũng nhu hòa, chỉ là ánh mắt không có ánh sáng, nhìn qua còn Cố Cẩmgiác không giông như là người còn sông.
5 năm đày đọa trong lao ngục đã đề lại vết thương rong lòng oô, vết thương như vậy sẽ không. lành lại theo thời gian, mà càng cô càng cố che dấu, miệng vết thương lại lan rộng. Áp lực khi làm một người mẹ đơn thân, rồi chuyện chồng cô ngoại tình, đả kích liên tiếp, nêu đồi lại là một người khác sớm đã phát điên rôi.
Hiện tại Diệp Như Hề giống như bị chia làm hai nửa, một nửa đang. lún sâu xuống sa đọa, sớm hay muộn cũng sẽ theo hướng. tự sát, một nửa là bản năng đang giấy giụa câu sinh, câu được sông, cho nên cô tìm tới Tống Giai, muôn mình sống sói.