Chương 740
Tống Giai pha một ly cà phê, đặt biệt đọc đi đọc lại để tìm ra phương án chữa trị phù hợp, bởi vì đang là thai phụ, rất nhiều loại thuốc hỗ trợ đều không thể dùng được, điều này có nghĩa là phải áp dụng những biện pháp từ trong cuộc sông.
Vì chuyện này, Tống Giai đưa ra đề nghị muôn được ở chung với Diệp Như Hề, vốn dĩ còn tưởng sẽ bị từ chối, nhưng Diệp Như Hê lập tức đồng ý.
Khi Diệp Như Hề thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tống Giai, cô cười cười, khuôn mặt gây tới nhọn hoắt kia lại nở. một nụ cười tự giễu.
“ Bác sĩ Tống, tôi cũng muốn tiếp tục sông.”
Cô vuốt ve cái ly trong tay, giọng lúc nói chuyện nhẹ tới mức không chú ý thì nghe không thấy.
Tống Giai rất vui mừng, “Cô có thể duy trì được suy nghĩ này thì tốt qua.
Tôi sẽ có gắng hết sức đề giúp cô.”
“Cảm ơn, bác sĩ Tống.”
Diệp Như Hề muốn tiếp tục sống, cô muôn sống thật tốt, cô muốn chữa khỏi bệnh, không muôn bản thân cứ cực đoan như thế, không đề bản thân có suy nghĩ muôn làm tôn thương đứa trẻ, tôn tại như người bình thường.
Cho nên cô tích cực phi hợp trị liệu, chỉ là không muốn bị người ta biết.
Tống Giai dọn vào trong căn nhà nhỏ, không hề lấy tâm thê là bác sĩ, mà là một người bạn, việc này sẽ khiến người bệnh sinh ra tính ý lại và niềm tin với mình hơn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Thời điểm Lục Tư Viễn đến thăm Diệp Như Hê thì cảm thấy rất kinh ngạc với “ người bạn” đột nhiên xuất hiện này của cô, nhưng anh có thể cảm giác được, có Tông Giai ở đây, Tiểu Hề hình như vui về hơn trước một chút.
Cho nên thái độ của Lục Tư Viễn đối với Tống Giai rất tốt, cũng không thể tưởng được Tống Giai lại là bác sĩ của Diệp Như Hê bác sĩ, càng không biết người con gái mà anh muôn đặt trong lòng để che chở, mỗi ngày đều đang giãy giụa trong thông khô “Tiểu Hề, Diệp Kiến Nam đã được cứu chữa, kéo dài tính mạng được mây ngày, em muôn tới gặp ông ta không?”
Lục Tư Viễn cân nhắc thật lâu mới nói ra những lời này.
Tay Diệp Như Hề đang pha trà thì dừng lại —— đây là sở thích mà Tống Giai kiến nghị cô học.
Cô chỉ nói: “Được thôi.”
Tống Giai nhẹ nhàng thở dài, đứng ở góc độ trị liệu nhìn vào, cô cũng không khuyến khích Diệp Như Hề đi thánh người cha vô th nhiệm kia, nhưng quyết định này phải để Diệp Như Hề tự mình làm.
Nếu đã quyết định sẽ đi thăm Diệp.
Kiến Na Diệp Như Hà liền bắt đậu làm chuẩn bị, cô không tiện bại lộ ở trước mặt người khác, phải lặng lẽ đi, nhưng bệnh viện còn có paparazzi châu chực, còn cả hai mẹ con Diệp Như Mạn và Vu Bình nữa.
Muốn tránh đi những người này cũng không đơn giản.
Lục Tư Viễn sắp xếp rất lâu, mới tranh thủ được lỗ hông trong vòng nửa giờ.
Diệp Như Hề đi cùng với Tống Giai, vội vàng chạy tới bệnh viện.
Cô ngụy trang toàn thân, khóa chiếc áo gió màu đen, còn mang theo mũ rộng vành, nửa khuôn mặt vùi mình trong tối Diệp Kiến Nam nằm ở phòng ICU, còn phải đeo máy thở, ngay cả việc tỉnh táo cũng là chuyện khó, người sáng suôt cũng nhìn ra được ông ta sắp không qua khỏi.
Khi Diệp Như Hề chạy tới nơi, không hiểu sao Diệp Kiến Nam tỉnh táo lại một cách thần kỳ, gần như liếc mắt một cái đã nhìn ra Diệp Như Hề dù cô đang che kín mặt.
“Tiểu Hề à……