Chương 745
“Tiểu Hề, cô có khỏe không?”
Diệp Như Hề chỉ nhẹ nhàng nói: “Nhày mai tôi sẽ tham gia lễ tang.”
Tống Giai lập tức đoán được suy nghĩ của cô, cho nên Tống Giai không trực tiếp khuyên can, mà chỉ nghiêm túc nói: “Cô xác định sao?”
Diệp Như Hề cúi đầu, đội tay đặt trên phân bụng của mình, thấp giọng nói: “Tôi muôn sông.”
Tống Giai im lặng một hồi, nói: “Được tôi sẽ đi cùng cô.”
Tống Giai đã thay đổi phương thức trị liệu ôn hòa ban đầu, đổi lại là phương thức mạnh mẽ hơn.
Càng muốn chạy trốn tránh cái gì, thì càng phải trực tiếp đối mặt.
Tuy nhiên trong quá trình này, người bệnh sẽ phải chịu đựng áp lực và thống khổ nhiều hơn.
* Las Vegas.
Trong căn phòng âm u không có ánh đèn, một thân ảnh cao dài đứng: ở bên cửa sổ, đầu ngón tay kẹp đóm lửa lập lòe, mùi thuốc trong phòng rất lâu vân chứa tiêu tan.
Anh đứng ở nơi đó, bóng người khuất một nửa trong bóng đêm, một nửa được soi sáng dưới ánh trăng, mờ mờ ảo ảo, nhìn không rõ cảm xúc.
Có người gõ cửa, phá hủy sự yên tĩnh vôn có của căn phòng.
Của bị đẩy ra, Tần Phong cúi đầu nói: “Đã xử lý sạch sẽ toàn bộ.”
Tạ Trì Thành ừ một tiếng, không nói gì.
Tần Phòng ngửi được mùi thuốc nông nặc trong phòng, âm thầm thở dài một hơi, đã thật lâu anh ta chưa thấy ông chủ hút nhiều thuốc đến Vậy.
“Trong đám người mang Diệp tiểu thư đi có bóng dáng Daniel, còn chiếc máy bay bọn họ rời đi là của thiếu công tử gia tộc Ellen.”
“ÙJ”
“xa lệnh……ˆ Tần Phong còn chưa kịp nói xong, Tạ Trì Thành đã trực tiếp ngắt lời, “Rút về đi.”
Tần Phong chững lại, nói: “Tuân lệnh.”
Tạ Trì Thành khẽ nhếch khóe môi, gợi lên một nụ cười mỏng manh lạnh nhạt.
Cô thật sự muốn rời đi.
Chỉ bởi điểm này, đã đủ để anh không có cách nào tha thứ.
“Ông chủ, trong nước truyền tới tin tức, lão phụ nhân thừa dịp Long Đằng không có ai quản lý, trước mất đã không chế được cô phân và tài chính của Long Đăng.”
Tạ Trì Thành cười lạnh một tiếng, “Không cần đề ý tới.”
Tần Phong cảm thấy lão phu nhận này thật sự là bà già không có đầu óc, chỉ vì thây .ông chủ tạm thời rời đi, lại cho răng có thê nhảy ra đòi quyền.
lợi, nhưng lời này anh ta lại không thể nói, chỉ là trong lòng có chút đồng tình vì sự “ngây thơ” của lão phu nhân.
Tần Phong tiệp tục báo cáo, “Tiêu thiếu gia vẫn luôn muốn rời khỏi dinh thự, hôm qua lại tiếp tục hack hệ thông an ninh của dinh thự.”
Tạ Trì Thành dụi điều thuốc, phu ra một làn khói, nhàn nhạt nói: “Giám sát chặt chế chút.”
“Dã rõ”
*Đi xuống đi.”
Tần Phong sửng sốt một chút, không nghĩ tới ông chủ còn không muôn hỏi thêm gì, vốn dĩ anh ta đã chuẩn bị sản lý do thoái thác , giờ còn không có cơ hội mở miệng.