Chương 77:
Diệp Như Hề mặc một chiếc váy dây ngắn màu trắng, thiết kế cổ hình chữ V lộ ra một vùng da trắng nõn phần trước ngực, xương quai xanh tinh xảo càng khiến người ta mơ: màng.
Tà váy thêu hoa văn tinh xảo, một dải lụa tinh tế rũ xuống bên eo, hoàn toàn khoe trọn ưu điểm của vòng eo nhỏ nhắn mà gần như một bàn tay cũng ôm vừa.
Cô đứng ở nơi đó, tựa như một đóa sen duyên dáng yêu kiều, tươi mát thoát tục, lại mang theo vẻ quyến rũ hấp dẫn lòng người.
Câu dẫn hồn người, đại khái có thể nói như thề.
Diệp Như Hề thấy Tạ Trì Thành vẫn luôn không nói chuyện, có chút rối rắm, váy này là do anh chọn ra, nhưng…… Có chút hở hang quá.
Hai chiếc dây váy, Diệp Như Hề luôn cảm thấy nó sẽ dễ bị đứt.
Nhưng những người xung quanh cứ xuýt xoa khen ngợi, chỉ là sắc mặt Tạ Trì Thành cứ kỳ kỳ thế nào ấy.
“Hay là tôi đổi bộ khác đi.”
Nói xong, Diệp Như Hề đang muốn xoay người trở về.
Tạ Trì Thành đứng dậy, nói: “Lấy cho cô ấy cái áo choàng kia.”
Lập tức có nhân viên bán hàng tới lấy một chiếc áo choàng mỏng cho Diệp Như Hề mặc vào.
Vùng da thịt lộ liễu cuối cùng cũng được che đậy đỡ một phần, Diệp Như Hè cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Tạ Trì Thành cố nén khóe môi đang muốn nhéch lên, anh nói: “Lấy bộ này đi.”
“Tiểu thư, tôi chọn cho cô một đôi giày để kết hợp nhé, chúng tôi còn có thể chỉnh sửa lại lớp trang điểm cho cô nữa.”
Diệp Như Hề muốn từ chối, nhưng Tạ Trì Thành nói một cách đơn giản và dứt khoát; “Ngồi xuống đi”
Diệp Như Hề theo bản năng ngồi xuống ghế, nhóm nhân viên bán hàng lập tức thay nhau đưa giày, trang điểm lại cho cô.
Tạ Trì Thành xoay người đi quẹt thẻ, không hề cho Diệp Như Hề cơ hội để từ chối chút nào.
Diệp Như Hề cũng tự tìm lý do từ bỏ, dù sao cô đã cứu anh một lần, coi như là được trả ơn đi, cô tự an ủi chính mình như vậy.
Chờ sau khi mọi thứ được hoàn chỉnh, ánh mắt Tạ Trì Thành cũng càng thêm kinh diễm (ngạc nhiên vì chị quá đẹp).
Cô vốn đã cao gầy, xỏ đôi giày cao gót vào thì càng thêm.
nổi bật , đứng ở bên cạnh Tạ Trì Thành hoàn toàn đúng là xứng đôi vừa lứa.
Ngay cả nhân viên bán hàng cũng nhịn không được khen một câu: “Tiểu thư cùng tiên sinh quả thật rất xứng đôi!”
Diệp Như Hề lập tức cảm thấy xấu hỏ, cố ý tránh ra hai bước, cô không quên, Tạ Trì Thành là một người đàn ông “
đã kết hôn ‘, lại còn là ‘ em rễ ‘của cô nữa.
Di động vang lên, Diệp Như Hề vội vàng nghe điện thoại.
“Tiểu Hề, em ở nơi nào? Tại sao còn chưa có qua đây thế?”
Giọng nói Lục Tư Viễn có chút sót ruột.
Diệp Như Hề vội vàng nói: “Vừa rồi em có chút việc, hiện tại qua đây.”
“Em không có việc gì thì tốt rồi, Anna nói em đột nhiên rời đi, anh lo lắng cho em.”
Quả nhiên, là Đường Anna làm, thù oán sâu đến mức nào mà phải giở cả mấy thủ đoạn vặt vãnh như thế chứ.