Chương 807
Nhưng lúc ây Tạ Trì Thành lại xảy ra tai nạn xe cộ, Lâm Tử Ngang còn chưa kịp báo cáo kết quả này, ông chủ đã mắt hết những ký ức về phu nhân Chuyện này vẫn luôn bị trì hoãn, một khi trì hoãn đã kéo dài tận một năm.
Rất nhiều lần, Lâm Tử. Ngang đều nghi ngờ, Diệp Như Hề thật sự đã chêt sao? Vậy ngày hôm đó chỉ là ông chủ xuất hiện ảo giác thôi sao?
Phu nhân thật sự đã trỏ lại.
Tần Phong nhíu mày, nói: “Những lời này, sau hôm nay đừng bao giờ nói nữa.”
Lâm Tử Ngang sờ sờ mũi, nói: “Anh thật sự cảm thây như vậy là tốt sao?
Ông chủ quên mất phu nhân rôi, nhi êc bệnh tình cũng không tốt hơn bao nhiêu, anh xem ông chủ……
Lâm Tử Ngang nhìn về phía người bên trong, phát hiện Tạ Trì Thành không biệt đã ném đi găng tay từ lúc nào, trực tiếp thay bằng năm tay trần, đắm vào bao cát liên tục, đôi tay đều đã máu thịt mơ hồ, nhưng anh không hề có dấu hiệu dừng lại.
Lâm Tử Ngang nhìn thì hoảng hốt không thôi, vội vàng bảo đám bác sĩ ở bên cạnh chuẩn bị sẵn sàng.
Tần Phong nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói: “Đây không phải chuyện tôi và cậu có thê xen vào.
Bọn họ chỉ là cắp dưới, chuyện họ có thể làm chỉ là nghe theo mệnh lệnh.
Thật lâu sau, Tạ Trì Thành mới ngừng lại, đau đớn kịch liệt cũng chậm rãi tản đi, anh lắc lắc tay, máu bắn từng giọt trên mặt đất, so với sự đau đón trong đầu, đau đớn nơi bàn tay chẳng đáng nói.
Mồ hôi làm ướt nhẹp tóc anh, đôi mắt khép hờ lộ ra vài phần sắc bén, anh ngơ ngắn nhìn bao cát đã bục chỉ trước mặt, trong đầu tựa hồ đang lướt qua một vài hình ảnh cực nhanh.
Không thấy rõ hình ảnh người trong đâu, nhưng cảm giác mg động vân còn vương vần trong lòng.
Anh vén lên vài sợi tóc, khẽ ngửa đầu, sau khi tản đi vẻ thù địch chết chóc, anh lại lần nữa biến thành con robot không có cảm xúc.
“Mình rốt cuộc đã quên mắt cái gì……
Anh lắm bẩm tự nói.
Một mảnh trống rỗng trong lòng càng thêm rõ ràng.
Anh ra khỏi khu tập luyện, lập tức có bác sĩ lại đây xử lý miệng vết thương trên khớp tay, anh quay đầu nhìn về phía hai người cập dưới của mình, lạnh nhạt nói: “Đứng đó làm gì. Lăn.”
Thân thể hai người kia căng thẳng một chút, lập tức nói: “Vâng!”
Diệp Như Hề sắp nhập chức ở công ty tên là Đầu Tư Lãng Dật, là công ty có vốn đầu tư nước ngoài, quan hệ giữa các đồng nghiệp rất hòa hợp tự do.
Đối với việc Diệp Như Hề là lính nhảy dù không thông qua tuyển dụng và vào làm luôn cũng không có biểu hiện ra chuyện gì bât mãn, ngược lại còn vô cùng hoan.
nghênh, trực tiệp định chọn một tối đề làm tiệc chúc mừng .
Diệp Nhự Hề cũng đồng ý rồi, nghiêm túc lao đầu vào làm việc, chỉ là chuyện cô không ngờ tới là tiệc chúc mừng đêm nay là người của mây công ty tụ tập với nhau.
Trong đó, có cả Chứng Khoán An Tín cùng Đầu Tư Tư Nhữ.
Đều là những nơi cô đã từng làm việc.
Diệp Như Hề cảm thấy đau đầu, vận may của cô kiêu gì thê này?
May mắn lúc cô tới công ty mới nhận chức bởi vì sợ nhận ra, còn có ý buông hết tóc xuông, mang theo kính cân đen thật dày, còn đánh phần nền tối hơn da thật mấy tone, chọt liếc mắt một cái xem qua thì bình thường đến mức người ta không thèm liễc nhìn đến lần thứ hai.