Chương 843
Diệp Như Hề từ chối, một khi có thời gian rảnh rỗi, đầu óc cô sẽ không khống chế được nữa.
Trong khi vùi đầu vào công việc bận rộn, cô cuối cùng có thê sử dụng não bộ một cách bình thường, mà không phải dùng đầu óc vào việc suy nghĩ lung tung.
Bận rộn đến giữa trưa, Diệp Như Hề ngừng hết cồng việc trên tay, cùng đông nghiệp ra ngoài ăn cơm trưa.
Bọn họ thường đi đến một nhà hàng cơm tây gần đó, cũng ở đối diện ngay công ty, bởi vì hương vị đồ ăn ở đỏ không tôi nên rất được mọi người hoan nghênh, lớp người trẻ tuôi ở mây công ty gân đó cũng thường xuyên tới nơi này.
Một vị đồng nghiệp trêu chọc nói: “Nói không chừng còn gặp được chân mệnh thiên tử trong nhà ăn này thì sao?”
Diệp Như Hề cười cười, không nói tiệp, gọi một phần cơm chiên củng salad hoa quả, cô cũng không muôn ăn chút nào, nhưng vẫn miên cưỡng chính mình lấp đây bụng, nêu không thân thể của cô sế càng suy nhược.
Vị trí bọn họ ngồi lúc này vừa lúc nhìn được ra bên ngoài, cho nên khi chiếc Aston Martin kiêu ngạo lái tới đây, gần như ánh mắt của toàn bộ con phó đều nhìn qua.
“Mẹ nó! Đó là Aston Martin đúng không?! Tôi nhớ rõ bản này mài! Ít nhất cũng phải có giá trên ngàn vạn!”
“Loại siêu xe đẳng cấp này tôi chỉ có thể thấy trên TV và tạp chí, không nghĩ tói ngoài đời cũng có người mua, đúng là kẻ có tiên!”
“Đây là phiên bản giới hạn, cả nước cũng tìm không ra năm chiếc, tuyệt đôi có mặt mũi nha! Nghe nói động lực động cơ mạnh mẽ không còn lời gì để nói, đua xe rất sảng khoái! Chân ga dẫm vào vang lên tiêng gâm siêu kêu, chậc chậc.”
Diệp Như Hề đưa mắt nhìn qua, nháy mắt lại chột dạ cúi đầu, cũng âm thầm bổ sung một câu trong lòng yên.
Đúng, rất sảng khoái, cô đã từng lái thử rồi.
Tất cả người qua lại trên phó đều đang bàn tán về chiệc xe kia.
Thật sự là loại siêu xe đẳng cấp I như vậy, không muốn khoa trương cũng rât khó.
Ngay cả nhóm đồng nghiệp của Diệp Như Hề cũng không thoát khỏi sức hút.
“Chậc chậc, tôi dám cá, nhất định là một ông giài Có tiền như vậy SaO CÓ thể là người người trẻ tuổi!”
“Không có khả năng đậu, người già sao lại mua chiếc xe nồi bật như vậy?
Tôi đánh cuộc là phú nhị đại!”
“Trong xe hình như có người, chờ người kia đi xuống cô liên biết là ai thôi.”
“Ha ha ha, nói không chừng ghế phó lái còn có mỹ nhân thì sao!”
Đám người tôi một câu cô một câu hi hi ha ha trêu chọc nhau, nhưng mà nói ra cùng không có ai coi là sự thật, trong miệng vài câu vui đùa, nhưng mà đôi mắt lại rất thành thật nhìn – chằm chằm, cũng tò mò người xuống xe sẽ là ai.
Diệp Như Hề đứng ngồi không yên.
Cô biết rõ chủ nhân của chiếc xe này.
Gặp quỷ mài! Tại sao trước kia cô không có duyên như vậy với Tạ Trì Thành nhỉ? Hiện tại trong lòng không muốn lại ba lần bồn lượt gặp phải anh.
Điểm mắấu chốt nhất chính là, hai dáng vẻ của cô đều bị anh nhìn thấy.
Nếu không phải bởi vì mất trí nhớ, chỉ sợ đã sớm bắt cô lại rồi.