Chương 857
Nữ phục vụ bóp giọng quái dị trả lời Diệp Như Hề cảm thấy không thoải mái lắm, đứng thẳng mới Ta hiện, nữ phục vụ này thật sự rất cao, dáng người cũng cường tráng hơn phụ nữ bình thường một chút, trong tay còn câm giẻ lau, quay thân mình rời đi.
Diệp Như Hề nhìn cô ta đang đi về phía Tiểu An và Nhạc Nhạc làm như đang muốn sắp xếp lại bàn ghê.
Đúng lúc này, Diệp Như Hề phản ứng lại, đô vật mới vừa lóe lên kia hình như là một con dao nhỏ.
Dự cảm mãnh liệt ập tới, đầu óc Diệp Như Hề còn chưa kịp phản ứng thì thân thê đã theo bản năng lao tới Ai cũng không dự đoán trước được, một người phục vụ trong một góc không ai chú ý tới, bất chọt xoay người động tác nhanh duỗi tay nhanh nhạy tới kỳ cục, lướt một cái đã lách được vòng tròn bảo vệ của đá vệ sĩ, giơ lên dao nhỏ, hung hăng đâm về phía Nhạc Nhạc.
Tạ An gần như là theo bản năng ôm lầy em gái, dùng lưng mình để chắn phía sau, chờ đợi cơn đau nhức đột kích.
Nhưng mà, chỉ nghe kêu lên một tiêng, cơn đau không hề ập tới.
Bàn tay Diệp Như Hề bị mũi dao xuyên qua, đau đên mức cô hít ngược một hơi.
Vệ sĩ phía sau vừa hoàn hôn, lập tức kéo người phục vụ kia ân xuông mặt đât, con dao nhỏ kia cũng thuận thê bị rút ra, vừa kéo ra một đường, máu đỏ tí tách từng dòng chảy xuống, đỏ thẫm ghê người.
Nhạc Nhạc bị sợ hãi, cả người được anh trai ôm lấy, hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, đám vệ sĩ lập tức xúm lại vây quanh, chỉ sợ tiểu thiếu gia và tiêu tiêu thư xảy ra chuyện gì bắt trắc.
Mà nữ phục vụ vốn dĩ muốn ra tay ám sát kia, giờ phút này đã không còn động tĩnh.
Một vệ sĩ phát hiện ra chuyện không ồn, vội vàng đi tới xem hô hập của đối phương, quả nhiên, đã chết.
Tạ An đang muốn đưa mắt nhìn qua, lại bị Diệp Như Hề lớn tiếng gọi: “Đừng nhìn!”
Tạ An theo bản năng quay đầu.
Diệp Như Hề che lại bàn tay đau nhức, căn chặt răng, cô găng không để hai đứa nhỏ thấy được cảnh này, nữ phục vụ kia đã chết, cô cũng thây được, trong lòng một trận rét lạnh.
Đến tột cùng là ai muốn giết Tiểu An và Nhạc Nhạc? Thậm chí còn dùng tới kiều người bất chấp cả tính mạng.
Thi thể nhanh chóng được kéo xuống, toàn bộ hiện trường đều bị phong tỏa, mà Diệp Như Hề cũng định thừa dịp hỗn loạn sẽ lặng lẽrời .
đi, tay cô bị thương cần phải tới bệnh viện, hơn nữa, cô không muôn nhìn thấy Tạ Trì Thành trong tình cảnh này.
Xảy ra sự việc như vậy, Tạ Trì Thành sẽ nhanh chóng chạy tới đây.
Khi Tạ An phục hồi tinh thần lại thì đã không thây bóng dáng người phụ nữ kia đầu, chỉ để lại một vũng máu trên sàn nhà chứng minh những gì vừa xảy ra không phải là giả.
Tạ Trì Thành mang vẻ mặt âm u chạy tới một cách vội vàng, hiện trường đã được xử lý sạch sẽ, chỉ có Tạ An còn đạng năm chặt tay Nhạc Nhạc run bần bật ngồi phòng, căn phòng được bao vây: kín kẽ.
Nhạc Nhạc vừa ngâng đầu đã thầy daddy, lập tức giang hai tay, giỗng như con chim nhỏ lao vọt tới.
Tạ Trì Thành nhanh chóng tiếp được Nhạc Nhạc, liền nghe thây tiêng con gái nức nở khóc, “Daddy, daddy, hu hu…”
Tạ Trì Thành lập tức mềm lòng, ôm lấy Nhạc Nhạc, nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng con gái, ôn nhu nói: “Ư, daddy ở đây, đừng sợ.”
Nhạc Nhạc khóc càng lớn hơn nữa, cô bé thật sự đã bị dọa sợ.
Tạ An cũng đi tới, sắc mặt do dự, tựa hỗ có chuyện muốn nói.
Tạ Trì Thành một tay ôm Nhạc Nhạc, một tay nhẹ nhàng võ vô đầu con trai, nói: “Con đã làm rất tốt.”
Đây là một câu khen ngợi.