Chương 858
Tạ An cố gắng đè nén khóe mội muốn nhềch lên nở nụ cười, hất hắt đầu nói: “Bảo vệ em gái là chuyện đương nhiên, nhưng, nhưng mà…
daddy, có một người đã cứu bọn con.”
Tạ Trì Thành trước khi tới cũng nghe được chuyện này, nhưng hình như không thây người đó ở hiện trường.
Tạ An lập tức nói: “Daddy, cô ấy đi rồi.”
“Đi tới nơi nào?”
“Không biết, daddy, chúng ta đi tìm cô ây đi, phải cảm ơn cô ấy tử tế, còn nữa Cô hình như đã bị thương rất nghiêm trọng.”
Nhưng câu phía sau Tạ An nói rất mơ hồ, bởi vì lúc ấy cậu thật sự nghe lời người kia mà nhắm mắt lại, rồi quay đầu, cho nên là ai cứu hai anh em cậu cũng không biết, chỉ thấy được một bóng dáng mơ hò.
Chỉ hy vọng người kia sẽ không có việc gì.
Nhưng, trên sàn nhà có nhiều máu như vậy……
Không biết vì sao, trái tim Tạ An như thất lại, loại cảm giác gần như hít thở không thông này thật sự khó chịu, có gì đó rât nặng nệ đè nặng trong lòng, như là không thê thở nỗi.
“Daddy,: chúng ta đi tìm cô ấy đi, con THUOHSS cảm ơn cô ấy tử tế.”
Nhạc Nhạc cũng ngắng đầu lên, bắt lấy cổ áo daddy, nói: “Daddy, chúng ta nhất định phải nói lời cảm ơn tử tế với người tai”
Tạ Trì Thành sao có thể từ chối, trong lòng anh cũng mang theo cảm kích, nêu hai đứa nhỏ thật sự xảy ra chuyện gì, anh cũng không có cách nào tha thứ cho chính mình.
Tạ Trì Thành cho người đi điều tra camera theo dõi, nhưng khi nhìn thấy đoạn băng ghi hỉnh, trên mặt Tạ Trì Thành xuất hiện sự kinh ngạc rõ ràng, ngay cả che giâu cũng không có.
Dù thế nào anh cũng không nghĩ đến, sẽ là người phụ nữ này.
Trong đoạn camera, cô phản ứng vô cùng nhanh nhạy, tư thê không bận tâm tới sống chết của bản thân khiến người ta kinh ngạc.
Nhưng đồng thời, Tạ Trì Thành cũng sinh ra nghi hoặc.
Thật sự có người…… Sẽ tình nguyện vì người xa lạ mà không màng tới an nguy của bản thân sao?
Tạ Trì Thôn trầm ngâm một lúc, trước tiên cho người dân theo Tiều An và Nhạc Nhạc trở về trang viên, tính toán tự mình đi tìm cô.
Tiểu An và Nhạc Nhạc không chịu, muốn đi theo anh cùng nhìn xem, nhưng Tạ Trì Thành không đồng ý, chỉ nỏi chờ sau khi anh tìm được người kia, sẽ mang theo bọn nhỏ cùng nhau tới nói lời cảm tạ, mới dỗ dành được hai đứa nhỏ đi trở về.
Ở đầu bên kia, Diệp Như Hề vội vàng đi tới bệnh viện, dọc theo đường đi đều dùng áo khoác quân chặt che miệng vêt thương, máu đã nhiễm đỏ cả chiếc áo khoác, đau đến mức sắc mặt cô tái nhọt, mồ hôi lạnh ứa ra.
Thật vất vả mới chạy tới bệnh viện, bác sĩ ¡ thấy miệng vệt thương này thì giật nảy mình.
“Vết thương nghiêm trọng thế này phải làm phẫu thuật! Nêu làm tôn thương dây thần kinh bên trong, tay cộ sẽ tàn phê mắt ! Sao có thê bất cân như vậy được!”
Diệp Như Hề không hé răng, nếu chuyện xảy ra một lần nữa thì cô vẫn sẽ làm như vậy, cô thà rằng để bản thân bị thương, cũng không thể chấp nhận việc Tiêu An và Nhạc Nhạc bị thương.