Chương 86:
“Cô bé, một thân một mình cô đơn biết mấy, nào, đi chơi cùng anh đây chút đi!”
Hai gã đàn ông say khướt mang theo vẻ mặt đáng khinh chậm rãi cười cười tới gần Diệp Như Hè, trên người hai gã nông nặc mùi rượu khiến cô thấy buồn nôn.
Diệp Như Hề lùi về phía sau vài bước, nhíu mày nói: “Tránh ral”
“Đừng hung dữ thế chứ! Anh đây.
nhất định sẽ yêu thương cô em tử tế ngũ “Đúng vậy, tới chơi cùng anh đây đi!”
Hai gã một trước một sau, đang miu02 vây quanh Diệp Nhử Hè.
Một tiếng phanh xe chói tai vang lên phía sau lưng, khiết người ta phải giật mình sợ hãi.
Tôn Tử Hạo hạ cửa sổ xe, nói: “Tiểu thư, lên xe đi, tôi đưa cô trỏ về.”
Diệp Như Hề không dịch chuyền.
Tôn Tử Hạo lại nói: “Cô đừng hiểu lầm, tôi không phải người xâu đâu, vừa rồi tôi có thấy cô đàn dương cầm quá tuyệt vời!”
Diệp Như Hè ngân ra, nghĩ đến người vừa mới thanh toán hóa đơn cho bọn họ, chẳng lẽ là người trước mắt ư?
Tôn Tử Hạo có vẻ mặt khá trẻ con, khuôn mặt này có khả năng giảm phòng bị của người đối diện rất lớn, hơn nữa nụ cười cậu ta rạng rỡ, thật sự rất khó khiến người ta liên tưởng tới hai chữ “ người xâu ` Trong khoảnh khắc cân nhắc, một bên là hai gã ma men, một bên là em trai nhỏ nhìn có vẻ rất dễ bắt nạt, Diệp Như Hè quyết đoán kéo cửa rồi ngôi lên xe.
Khi Tạ Trì Thành đi ra, vừa lúc thấy Diệp Như Hề leo lên chiếc Cayenne kia của Tôn Tử Hạo , Dịch Thành Minh đi theo phía sau trong lòng cũng lộp bộp một tiêng.
Con chuột này đúng là to gan lớn mật!
Tạ Trì Thành lắng lặng nhìn con Cayenne lao vút đi, sắc mặt cũng chưa có gì biến đổi.
Trên xe, Tôn Tử Hạo lại trông vừa kích động vừa có chút hèn hạ, kích động chính là người đẹp đã ngôi lên xe cậu ta, hèn hạ chính là cậu ta đã lén thừa dịp anh Thành đi toilet mà giở trò, nhanh chóng chuôn ra trước gặp mặt người đẹp.
Không nghĩ tới người đẹp lại gặp nạn, cậu ta đương nhiên sẽ có suy nghĩ làm việc thiện không nhường ai ra tay!
“Xin chào, tôi là Tôn Tử Hạo, cô tên là QUA”
“Diệp Như Hề. Vừa rồi cảm ơn cậu, cậu tìm một ngã tư thả tôi xuông là được rôi rôi.”
“Đề tôi đưa cô trở vê đi, muộn nhứ Vậy, cô gọi xe cũng khó, hơn nữa……
Nói không chừng còn mây gã. ma men như vừa rôi nữa thì sao.
Diệp Như Hề kiên trì, “Ngã tư phía.
trước bắt xe cũng dễ lăm, không cần phiền đến cậu đâu.”
Tôn Tử Hạo rất không vui, nhưng lại sợ phật ý người đẹp, đành phải dừng xe Ở ngã tư, lúc cậu ta còn đang muôn nói chuyện, Diệp Như Hệ chỉ nói một câu cảm ơn rồi xuông xe ngay, không chân chừ đến một giây.
Tôn Tử Hạo: Hựt! Trái tim đau quá!
Diệp Như Hề nhanh chóng bắt được taxi, đi thẳng về nhà.
Tôn Tử Hạo lưu luyến nhìn bóng lưng cô rời đi, thẳng đến có âm báo từ di động, là Dịch Thành Minh gửi tin nhăn qua.
[ Khốn kiếp, chuột, lá gan của cậu cũng cao nhỉ, người anh Thành coi trọng cậu cũng dám hót tay trên. ] Mặt Tôn Tử Hạo lập tức nhăn thành bánh bao, vẫn chưa từ bỏ ý định mà nhắn tin trả lời [ Anh Thành hình như đã kết hôn rồi đúng không……] [ Thảm hại hơn nữa, cậu vậy mà thật sự xem Diệp Như Mạn như bà xã của Trì Thành? Nén bi thương. ] Tôn Tử Hạo lúc này sống không còn gì luyên tiệc.
Anh em như tay chân, phụ nữ như quân áo…… Nhưng, cậu cũng muôn có một bộ quần áo xinh đẹp che đậy thân thể nha.