Chương 959
Đám phụ nữ trong phòng đều sợ tới tái mét mặt mày, đừng nói tới phản kháng, ngoan ngoấn cũng không xong, đêu kéo bị lôi đi.
Diệp Như Hề đưa đay lau loạn xạ lớp tầng điểm trên mặt, màu mắt nhòe đi trông như nữ quỷ, ngay cả tóc tai cũng bị cô làm cho rồi bù.
Tạ Trì Thành hơi kinh ngạc, ánh mắt hiện lên một tia tán thưởng.
May mắn là Diệp Như Hề phản ứng nhanh chóng, làm bản nhòe mặt mũi, ‘ cô gái thanh thuần ‘ còn gọi cô là chị gái lúc này đã bị hai gã kẹp một trái một phải, mặc cho cô ta khóc tới đỏ mắt, cũng không thể ngăn cản hai cánh tay đang sờ mó.
“Ôi, nhìn thanh tuần đáng yêu vậy mà dáng người cũng nóng bỏng lắm nha, ha ha ha, lần này chúng ta kiếm lời rôi.”
“Đừng dài dòng, nhanh chóng mang hệt đi, về tới kho hàng.”
Đoàn người đều bị kéo lên xe tải rồi chở đi, chờ bọn họ đi rồi, nhóm thủ hạ của Tạ Trì Thành mới đi ra.
“Ông chủ bị mang đi rồi.”
“Lập tức điều tra thân phận và bối cảnh của những người này, bọn họ có súng Ông tôi tân nhật, không đơn giản.
“Vâng!”
Trên xe, Tạ Trì Thành gắt gao dựa s Diệp Như Hề, thấp giọng hỏi: “Sợ Diệp Như Hề lắc đầu.
Đừng nói sợ, cô đều đã thấy quen rồi.
Tạ Trì Thành cong cong khóe môi, không có trả lời, chỉ lặng lẽ nhéo nhéo tay cô.
Ở gần bọn họ là một phú thương, méo mặt nói: “Bọn họ là người của bang Hồng Lĩnh, không nghĩ tới chúng ta lại xui xẻo như thê, tự nhiên đụng phải.”
“Cái gì mà bang Hồng Lĩnh?”
“Nơi này chất đầy đá thô, cũng là vùng đất béo bở, chọ nên hội tụ rất nhiều thế lực bóng tối, bang Hồng Lĩnh chính là một trong số đó, nhưng những người như bọn họ Sẽ không bát người vô duyên vô cớ.
“Bọn họ bắt chúng ta làm gì!”
‘Là do chúng ta xui xẻo, đụng phải lúc bọn họ đang làm giao dịch, sẽ bắt thêm người ngoài làm con tin, một khi bị điều tra, con tin sẽ bị đầy ra để dời lực chú v..
Lúc này, người của bang Hồng Lĩnh trên xe trực tiệp đạp một chân vào thương nhân đang nói chuyện kia, cười mắng: “Ôi, xem ra ông biết cũng không ít nhỉI An tĩnh chút cho tôi!”
Trong đó có một người đàn ông tương đối kiêu ngạo, tức giận nói: “Anh biết tôi là ai không? Còn cả thân phận của những người chúng tôi ở đây, nói ra hù chết các người, còn không nhanh thả người ra! AI”
Cuối cùng là tiếng hét thảm của anh ta và một cái răng bay ra ngoài.
Gã kia thu nắm tay, cười nhạo nói: “Tao đếch quan tâm mày là ai, ở địa bàn này, bang Hồng Lĩnh chúng tao nói là được, dài dòng cái gì, ngoan ngoãn ngôi yên đi.”
Xe trực tiếp lái vào kho hàng với hàng dãy container, bên kia sớm đã có.
người tiếp ứng, đám người bị đuổi xuống xe như lùa vịt, xô xô đầy đầy.
“Ô, lần này mang về không ít người nha.”
“Còn có cả đàn bài”
“Mấy người chúng ta chia nhau, ha ha ha, vừa lúc đêm nay có giao dịch, giao dịch thành công thì có thê ăn mừng một phenl!”