Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 962



Chương 962

“Quan tâm nhiều như vậy làm gì? Tốn không ít công sức mời bậc thầy kia tới, chính là vì lần hợp tác này đó.”

“Nếu như thành công, kiếm được món hời lớn, một năm này các anh em đều không cân làm việc nữa, ha ha ha ha.”

“Nhanh lên, còn đang chờ những người này được đưa qua nữa đó!”

Nghe thấy đoạn đối thoại lắp lửng này, Diệp Như Hề luôn có dự cảm không tốt.

Chờ khi bọn họ bị lôi tới sau đại sảnh mới thấy nơi này đang tụ tập rất nhiều người, cả đám đều mặc đồ đen, cánh tay lộ ra đều xăm hình rồng răn.

Không khí rất nghiêm túc, nhựng ranh giới hai phe phái rất rõ, có thê dễ dàng nhìn ra được người của hai bên đều không dễ đồi phó.

Diệp Như Hề thấy có một ông lão mặc áo dài ngồi ở vị trí chính giữa, người hai bên cạnh đều mang sắc mặt vô cùng cung kính, dường như là nhân vật lớn nào đó.

“Mang con tin lại đây, mười hai người.”

Ông lão kia mở miệng, a a nói mấy câu, căn bản nghe không hiểu, rõ ràng không phải là người Hoa, nghe giọng nói, hình như là giọng của người bên phía Miền Điện.

“Đại sư đã nói, phải từ từ, chờ đến giờ lành.”

“Còn cần giờ lành?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đúng vậy, đại sư nói, giờ lành tới rồi, sẽ bắt đầu hiện tế, mới có thể đủ căn cứ dẫn đường tìm được bảo vật của thần.”

“Được, chúng ta đây liền chờ đến giờ lành, mây người đè chặt người lại cho tôi, chờ chuẩn bị lầy máu.

Nghe được hai tiếng “ lấy máu ‘, ánh mặt những người bị đè xuống lập tức thay đôi.

Ngay cả Tạ Trì Thành cũng thu liễm sự nhẹ nhàng ban đầu.

Thời gian từng chút một trôi qua, người trong toàn bộ đại sảnh còn không dám thở mạnh, giống như sợ kinh động ông lão kia.

Cuối cùng, ông già mở to mắt, lại bô bô nói một câu.

“Đại sư nói nói, đã đến giờ.”

Hai vị lão đại đứng phía sau là một đám đàn em đêều vui vẻ, trăm miệng một lời nói: “Mời đại sư qua đói”

Mười hai người đều bị dồn xuống một hành lang ngầm, đi tới một mảnh tầng hầm vô cùng, rộng lớn, ánh đèn mở sáng rực, chiếu sảng toàn bộ ngóc ngách của tầm hầm vô cùng rõ ràng.

Diệp Như Hề khá kinh ngạc, chỉ thấy noi lọt vào tầm mắt kia đều là đá thô.

Đá thô chồng chất trên mặt đất, bày chỉnh tê trên kệ để hàng, có lớn có nhỏ, đủ hình dạng khác nhau.

“Mấy thứ này đều là hàng hóa mới nhất, chúng ta chỉ có thời gian đêm nay, tất cả đều giao cho đại sư.”

Diệp Như Hề cuôi cùng cũng nhớ tới một chuyện, người bạn dạy cô đoán thạch đã từng nói, Miễn Điện là đất nước chính sản xuất đá thô, thầy đoán thạch bên đó có đủ lại tín ngưỡng, thầy đoán thạch trình độ cảng cao thâm thì thói quen lại càng quỷ dị.

Cắt thịt lấy máu, đều là máy món diễn trẻ con, có người thậm chí còn phải dùng trẻ con sinh non ngâm rượu để rửa tay, bọn họ chủ yêu cho răng làm như vậy mới được thần chúc phúc, mới có thê đánh cuộc mười thắng chín.

Bọn họ sẽ không xui xẻo tới mức đụng phải loại người này chứ?

Diệp Như Hề vừa mới nảy ra SUY nghĩ này đã được chứng thực, vài gã cao to câm dao nhỏ đi tới trước mặt bọn họ, vẻ mặt hung thần ác sát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.