Chương 969
Đám người thấy đại sư rất nhanh đã chọn xong đá thô mà mình muốn, duy chỉ phía Diệp Như Hề còn đang chậm rì rì.
*Vị tiểu thư kia không phải đang gạt người đây chứ? Sao cứ cảm giác không giống thầy đoán thạch vậy nhỉ?”
“Tôi cũng cảm. \ thầy vậy, thời gian cũng sắp tới rồi, cô ta hình như còn chưa lây được bao nhiêu khối?”
“Không có việc gì, nêu như dám lừa gạt chúng ta, tuyệt đối sẽ ném vào biên nuôi cá mập!”
“Ha, vật phẩm xinh đẹp như vậy cho cá mập ăn lãng phí lãm, Đỗ lão đại kháng định sẽ xuông tay! Nhưng. thật ra gã đàn ông kia, đó, chính là gã đang hôn mê kia, tôi kính hắn là gã hán tử, mẹ nó, thân thủ kia quá mạnh.”
“Giờ nếu không phải chúng ta đông người, khẳng định áp chế không được, thân thủ đó tuyệt đối không phải người thường có được, quá độc ác, một mình hãn quật ngã hơn 20 anh eml”
Đối lập Diệp Như Hà, đám giang hồ kia càng thuyết phục với thân thủ của Tạ Trì Thành hơn, nêu không phải lập trường đối nghịch, bọn chúng đã sớm tưởng thỉnh giáo đối phương xem có bí quyết luyện tập gì rôi.
“So về thân thủ, không cảm thầy người có thể chịu đựng việc xương Sườn gãy càng khủng bồ hơn sao?
Thật mẹ nó có thê nhịn, là mày thì mày đã sớm tè ra quân.”
“Này, nói giống như mày có thể chịu đựng được vậy, loại này vượt quá cơn đau người thương ai mà chịu được?”
“Gã kia đúng là thần mà, chịu phục!”
Chỉ có một gã cầm đầu kia nhìn chằm chằm Tạ Trì Thành nhìn một hồi, nhíu nhíu mày, nói thầm một câu: “Sao tao cứ cảm thấy người này có chút quen mắt nhỉ.”
“Lão đại, xảy ra chuyện gì?”
“Tao giống như đã từng gặp qua người này.”
“Không có khả năng đâu, đây khẳng định không phải người: bên cạnh chúng ta. Cho dù có cũng không phải người lợi hại gì.
“Có thân thủ như vậy dù thế nào cũng không CÓ khả năng là người bình thường.”
Nhưng gã cầm đầu kia như thế nào cũng nhớ không nổi, luôn có một loại dự cảm không tốt.
Cuối cùng, đã đến giờ.
Diệp Như: Hề đã xác định ‘XOnG, phiến đá thứ 10 trong những giây cuội cùng, cô đứng lên, để người cầm theo những khối đá cô đã chọn đi giải thạch.
Đại sư sớm đã chọn xong đá thô, tốc độ so với Diệp Như Hề càng nhanh cũng càng bình tĩnh hơn.
Thời điểm bắt đầu giải thạch, đám người đều ngừng thở, đôi mắt nhát trí nhìn chằm chằm vào đó như sợ sẽ bỏ lỡ cái gì.
Diệp Như Hề và đại sư . đứng ở hai, bên. chờ đợi, nơi này có hai máy ‹ cắt đá, có thể đồng thời tiền hành giải thạch, như vậy cuộc so tài sẽ càng thêm kích thích.
“Khối thứ nhất.”
Diệp Như Hề là bên trái, đại sư là bên phải, hai bên đồng thòi được cắt, bên phải gân như chỉ một dao đi xuồng đã thây màu xanh rôi.
“Là phỉ thúy hoa thanh, giá trị cũng không tệ lắm, nhưng mà tạp chất nhiều một chút.”
“Ha ha ha, đó là cái gì? Sắc xanh gần nhự bị ăn hết rồi, chỉnh là một đống phề liệu!”
Khối thứ hai.
Đại sư cắt ra được là chủng loại phỉ thúy Tử Lan La.