Chương 999
“Đúng vậy, con bé là cháu ngoại thật sự của ta, không phải thứ hàng giả như cô, cô khôn hồn thì khách khí một chút, tập đoàn Hạ thị đang gặp phải tình trạng phá sản đúng không?
Nêu cô không muôn nó trực tiệp phá sản thì tốt nhất lập tức biên mát.”
Hạ Lan Hinh sốt ruột, trực tiếp buột miệng thốt ra: “Lão phu nhân, bà thật sự phải làm tuyệt tình tới mức đó ư?!”
“Đúng, cô đừng ép tôi làm tới một bước này.”
Hạ Lan Hinh cuối cùng đã hiểu rõ, lão phu nhân thật sự không có khả năng, tha thứ cho mình, chút tình nghĩa cuối cùng trong lòng cũng đã biến mắt, cô ta không còn lộ ra dáng vẻ nhu nhược đáng thương ban đầu, mà là thu liễm ý cười, nặng nề nhìn Hứa lão phu nhân.
“Được, lão phu nhân, coi như mây năm qua tôi tin sai người, còn nữa, bà nói tôi là hàng giả, sao biết được cô ta không phải chứ? Ha hả, nhiều năm như thê qua đi, bà già này, chỉ sợ một người thân đều không có, làm nhiều chuyện thiệu đạo đức thì sẽ gặp báo ứng!”
“Bếp.”
Vừa dút lời, trên má Hạ Lan Hinh lập tức ăn một cái tát, sức lực mạnh tới mức mặt cô ta nghiêng qua một bên, mắt trừng lớn khó tin.
Diệp Như Hề thu hồi tay, nói: “Miệng cô quá bản.”
Hạ Lan Hinh ôm mặt, phẫn nộ nói: “Cô lại dám đánh tôi?”
“Đúng vậy, tôi dám, miệng mồm cô nên giữ sạch sẽ chút.”
Hạ Lan Hinh không chút nghĩ ngợi muôn đánh lại, nhưng lập tức bị chặn tay, tốc độ và sức lực của cô ta không đủ.
Diệp Như Hề nắm chặt cổ tay cô ta, nói: ‘Muôn đánh lại 2 Vậy động tác của cô cũng quá chậm, ngày thường giả vờ nhu nhược quen rôi, thật đúng à yêu ớt rôi à?”
Hạ Lan Hinh nhục nhã bà ngoại như vậy, Diệp Như Hề sao có khả năng trơ mắt nhìn.
“Này, con ả xấu xí, mau buông Lan Hinh ral”
Hạ Minh Kiệt chờ cách đó không xa, thấy mọi việc vượt tầm kiểm Soết, cũng không chịu nồi, trực tiếp muốn vung quyền đánh lên mặt Diệp Như Hê.
Nhưng hắn mới vừa động thủ, đã bị Hứa Sơn âm xuông mặt đắt, hắn kịch lệt giãy giụa, “Buông tay! Mày buông tay! Mày biết tao là ai không? Mày dám đội xử với tao như vậyÌ Mày chết chắc rồi!”
Hứa Sơn căn bản mặc kệ hắn là ai, chỉ biết an toàn của tiểu thư mới là quan trọng nhất.
Hạ Minh Kiệt căn bản không phải người biết võ, nửa bên mặt đều bị ấn cọ xát trên mặt sản.
Người đến người đi thấy một màn này đều đồng loạt né tránh, đặc biệt là khi thây một đoàn vệ sĩ chỉnh tÈ, đều biết đây là tranh cãi của kẻ có tiền, nhưng đồng thời cũng không nh tỏ vẻ đồng tình với Hạ Minh lệt.
Cảm nhận được những tầm mắt có cười nhạo có đồng tình, Hạ Minh Kiệt chỉ cảm thầy mặt mũi bị mắt hết, nhưng sức lực của tên vệ sĩ này quá mạnh, căn bản giấy giụa không ra, trong miệng cũng tức tối nói lời không hay.
Từng câu th ô tục trong miệng Hạ.
Minh Kiệt thốt ra, Diệp Như Hề đều cảm ¡ thấy bần lỗ tai bà ngoại, liền nói: “Đuổồi bọn họ ra ngoài đi.”
Hạ Lan Hinh cắn răng, cũng E biết hôm nay không: chiếm được chỗ tốt, chỉ nói: “Tôi sẽ nhớ kỹ!”
Diệp Như Hề chán ghét lắc lắc tay, như đang phủi vi khuẩn, “Đúng vậy, tốt nhất là nhớ kỹ, về sau không cần trêu chọc tôi”
Đoàn người vội vàng rời đi, cho đến khi nhóm người Diệp Như Hệ đi rôi, Hứa Sơn mới buông Hạ Minh Kiệt, đi theo phía sau.