Hơn nữa, hành vi Phong Thánh lột tôm cho cô cũng quá thân mật.
Anh ta sẽ nghĩ như thế nào?
Lạc Ương Ương không dám nhiều lời, đầu nhỏ cúi xuống, tự mình ăn tôm.
“Nếu chú là phụ nữ, tôi cũng có thể lột cho chú.” Phong Thánh lạnh lùng liếc Phong Hành một cái, tiếp tục lột tôm.
Vật nhỏ thích ăn hải sản, cua ngược lại ăn rất ít, nhưng tôm này, thân thể nhỏ kia của cô, lại có thể một bữa ăn một bàn lớn cũng không lo lắng căng hư.
“Hôm nào nếu em đi chuyển đổi giới tính, anh hai cần phải nhớ rõ lột tôm cho em.” Phong Hành vẫn là tươi cười kia.
“Nhất định.” Phong Thánh cũng cười một tiếng, chỉ là cười lạnh.
Một bữa cơm trưa xuống dưới, Lạc Ương Ương phát hiện Phong Thánh và Phong Hành cũng không ăn gì, không biết rốt cuộc bọn họ ăn no chưa, dù sao cô ăn đến đặc biệt no.
Cơm nước xong ra ngoài, Lạc Ương Ương lên xe hơi màu đen xa hoa phách lối kia của Phong Thánh.
“Phong Thánh, anh cố ý để tôi biết quan hệ của anh và Lạc Ương Ương, rốt cuộc là có ý đồ gì?”
Bởi vì thái độ không tránh né của Phong Thánh, Phong Hành ngược lại đa nghi lên.
Anh lo lắng phía sau chuyện này, còn có âm mưu anh chưa hiểu thấu đáo, bởi vậy đề phòng, không dám dễ dàng vạch trần.
Lạc Ương Ương bị Phong Thánh mang về công ty.
Dọc theo đường đi, Phong Thánh đều là khuôn mặt lãnh trầm không nói một câu, Lạc Ương Ương rất nhiều lần muốn mở miệng đánh vỡ cục diện bế tắc, nhưng lại không dám.
Đi thang máy chuyên chúc của tổng giám đốc lên tầng cao nhất, tiến vào văn phòng, cửa vừa đóng, Lạc Ương Ương đã bị Phong Thánh đẩy đến trên cửa.
“Anh làm……” Phía sau lưng đột nhiên đụng phải ván cửa, Lạc Ương Ương ngốc một chút, lời nói còn chưa nói xong, Phong Thánh liền đè ép lên.