Tổng Tài Đại Nhân

Chương 3



-Cẩn thận!

Cô gái này một giây trước còn đi rất vững vàng, một giây sau lại như bị quỷ đánh ngã ngay vào lòng mình, Nghiêm Sĩ Tuyển không cách nào hiểu nổi.

Gần đây có rất nhiều cô gái trẻ ngã vào hắn, nếu là chuyện xảy ra ngoài ý muốn thì hắn nhất định sẽ đỡ họ, nhưng chuyện này lại xảy ra quá nhiều làm hắn nghi ngờ mình trở thành trung tâm của mọi tai nạn, đi đến đâu cũng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

-Cảm ơn, cảm ơn!

Một cô gái xinh đẹp mặc trang phục tập quần vợt ngẩng đầu nhìn người đàn ông tuấn tú trước mắt, đỏ mặt ngượng ngùng nói ra lời cảm ơn, trong mắt là sự hưng phấn đến nhảy nhót không che giấu được.

Tin tình báo của Chung lão phu nhân quả nhiên không sai, người thừa kế Tập đoàn Hồng Lâm của Nghiêm gia thật sự đến đây chơi bóng, cũng không uổng công cô xin gia nhập thành hội viên của câu lạc bộ quần vợt này, mỗi ngày đều tới đây ôm cây đợi thỏ, tạo cơ hội cho cô gặp được mình đang chờ.

-Cô không sao chứ?

Hỏi một cách thân thiết,thái độ của Nghiêm Sĩ Tuyển đối với người quen và người ngoài đều như nhau, tác phong nhẹ nhàng làm cho người ta hoàn toàn không phát hiện ra rằng hắn rất xấu tính.

-Không, không có việc gì!

Hai gò má hồng lên, mỹ nữ quần vợt bị sự ân cần, thân thiết của hắn mê hoặc, nói ra cái cớ đã sớm nghĩ ra từ trước một cách rất tự nhiên:

-Tôi chỉ là hơi thiếu máu nên đầu đột nhiên bị choáng váng, thật là ngại quá, đụng vào người anh…

Thiếu máu? Thời gian gần đây, lý do của những cô gái ngã vào người hắn đều như vậy, xem ra dạo này hắn rất có duyên với cái từ “thiếu máu” này.

Thầm nghĩ giễu cợt, khuôn mặt Nghiêm Sĩ Tuyển cười vô cùng ôn hoà đến mê người:

-Không sai! Cô nên cẩn thận một chút, giữ gìn sức khỏe, tôi xin phép đi trước.

Mắt thấy “dịp tốt để hắn yêu sắp mất đi vì chuyện bất trắc”, người đẹp quần vợt vội vàng tăng cường sự dũng cảm cho lá gan.

-Anh ơi, nếu anh không vội…, tôi muốn mời anh ăn một bữa cơm để cảm ơn sự giúp đỡ của anh?

-Cảm ơn lời mời của cô.

Quay đầu cười cười, hắn cự tuyệt một cách nhã nhặn:

-Thật đáng tiếc, tôi bận chút việc, nếu lần sau có duyên mà gặp lại thì tính sau!

Aizzz….. Thật đáng tiếc, hắn xác định rõ ràng rằng hắn sẽ không đến câu lạc bộ quần vợt này nữa, hai người tuyệt đối là vô duyên.

Bị từ chối khéo léo như vậy, cơ hội bất thành, người đẹp quần vợt cũng chỉ có thể thầm đấm ngực, bất đắc dĩ nhìn hắn tao nhã đi tới phòng tắm, trong nháy mắt khóc không thành tiếng, muốn chết ngay lập tức.

Ô… đầu năm nay, nữ theo đuổi nam có thể nói là chất cao như núi, hơn nữa còn là núi Himalaya!

*

-Ở trong đó lâu như vậy chẳng lẽ thực sự anh bị phụ nữ đánh gục rồi?

Trong phòng tắm một giọng nam bỗng nhiên vang lên, Nghiêm Sĩ Tuyển vừa mới đi vào phòng tắm để xả đi mồ hôi trên người, không kìm được, lông mày giương lên.

-Anh thì biết những gì?

Lộ ra một nụ cười ôn nhã lừa bịp người đời, hắn tự hỏi người trước mắt này không xuất thân từ danh gia vọng tộc nhưng lại rất có tài cán, bằng vào sự nỗ lực của bản thânmà đã trở thành người quản lý của một công ty chuyên nghiệp, tuy không hơn bạn tốt nhưng hai ngày mỗi tuần đều đến đánh quần vợt giao hữu.

A?

Xem thái độ của Nghiêm Sĩ Tuyển, chẳng lẽ hắn nói trúng thật rồi?

Chiêm Dung Thịnh lộ ra khuôn mặt bình thường giản dị, đầu tiên là trừng lớn mắt, lập tức nghĩ đến điều gì đó, hắn không dám tin, lắc đầu buồn cười:

-Không thể nào! Tôi còn tưởng rằng Chung lão phu nhân chỉ là thuận miệng nói chơi, không ngờ lại làm thật!

-Chung lão phu nhân?

Lông mày trên khuôn mặt tuấn tú giương cao, Nghiêm Sĩ Tuyển cười càng thêm nho nhã.

-Nếu không để ý đến lời nói… chỉ cần lầm một chút thì tôi sẽ thật vô cùng cảm kích.

Hắn tưởng gần đây thường có các cô gái lởn vởn quanh mình là chuyện phát sinh bất ngờ nhưng hóa ra lại có kẻ giấu mặt ẩn ở phía sau.

-Nói thật ra thì tôi cùng không biết rõ lắm.

Sớm đã tắm xong, Chiêm Dung Thịnh cầm khăn vừa lau người vừa cười nói:

-Ngày hôm qua lúc tôi ăn cơm ở nhà hàng, vừa hay nhìn thấy Chung lão phu nhân và một cô gái trẻ rất xinh đẹp ngồi ở bàn cách vách, lúc đầu cũng không chú ý bọn họ nói chuyện gì, cho đến lúc tên của anh xuất hiện trong cuộc nói chuyện của bọn họ tôi mới lưu tâm cẩn thận nghe hết, kết quả anh đoán thế nào?

-Như thể nào?

Đặc biệt phối hợp lại, không ngại học hỏi kẻ khác.

Cười một cách thú vị, đôi mắt Chiêm Dung Thịnh hiện lên ánh mắt thông minh.

-Kết quả là tôi nghe được Chung lão phu nhân cùng cô gái trẻ kia bàn luận làm thế nào để cho cô gái đó ngã vào người cậu trong câu lạc bộ, tạo ra cơ hội gặp gỡ bất ngờ đầy lãng mạn.

-…….

Rơi vào trạng thái trầm mặc rất lâu, Nghiêm Sĩ Tuyển không biết nên nói gì mới đúng. Hắn đã sớm biết rằng những chuyện bất ngờ ngoài ý muốn gần đây có điều khác thường, nhưng không nghĩ người đứng phía sau những chuyện đó lại là Chung lão phu nhân.

Khoan đã! Cho dù bà Chung nhiệt tình suy nghĩ chuyện mai mối giúp hắn thì bà ấy làm sao có thể biết được cố định hai ngày mỗi tuần hắn đều đến câu lạc bộ quần vợt? Làm sao có thể nắm giữ lịch trình của hắn, làm cho những cô gái kia có cơ hội gặp gỡ bất ngờ và thật tình cờ với hắn?

Càng nghĩ càng thấy việc này nhất định bên trong là có thần quỷ bản lĩnh cao cường, hắn không khỏi trầm tư, tập trung tư tưởng suy nghĩ lại xem việc này bắt đầu từ đâu, hắn bị tính kế khi nào…

Đúng rồi! Là hôm tham gia yến tiếc của gia đình họ Chung, từ sau hôm đó hắn thỉnh thoảng lại gặp phải tình huống “gặp gỡ bất ngờ”, mà ở tại yến tiệc kia, người tiếp xúc với Chung lão phu nhân chỉ có…

-Tôi nghĩ tôi biết thủ phạm đứng phía sau là ai rồi!

Dở khóc dở cười, vẻ mặt của hắn rất phức tạp.

Đây nên nói là tự mua dây buộc mình hay là bị phản bội đây?

Không sai. Trước khi hắn chạy trốn khỏi đó đã dặn Chân Như ý là phải tiếp chuyện, tâm sự với Chung lão phu nhân thật chu đáo, nhưng cũng không muốn cô tâm sự cái phương diện kia.

Hay là do thời gian gần đây hắn thường bắt cô làm thêm buổi tối nên cô ấy giận không dám nói gì, lại làm ra hành vi trả thù này?

Vân vê cái cằm có độ cong hoàn mỹ, Nghiêm Sĩ Tuyển trầm ngầm thầm nghĩ, không khỏi hoài nghi.

Có phần đồng tình vỗ vỗ vai người đàn ông đang trầm tư, Chiêm Dung Thịnh cười một cách thú vị, hỏi:

-Hung thủ không phải Chung lão phu nhân sao?

-Không! Là một người hoàn toàn khác.

Phục hồi tinh thần lại, hắn cười cười, nói.

A…. Thư ký này khá lắm, dám bán đứng hắn, nếu thế hắn cũng sẽ chăm sóc cô thật tốt, dù sao thì cuộc sống mà không có lạc thú đấu trí cũng rất chán, để xem ai là người bị bức phải lộ ra dấu vết trước, lột khuôn mặt giả tạo, lộ ra tính cách thật của mình?!

Không biết hắn đang tính kế cô gái nào đó, Chiêm Dung Thịnh vừa nghe hung thủ đứng sau chuyện này là một cao nhân, trong lòng đầy hiếu kỳ, không chịu được mà hỏi:

-Nếu không phải Chung lão phu nhân thì người kia là ai?

-Một người phụ nữ trong ngoài không giống nhau.

Chủ ý trong lòng đã định, Nghiêm Sĩ Tuyển ôn nhã mỉm cười, cho hắn ta biết cái đáp án không đến nơi đến chốn, không muốn tiếp tục nói chuyện riêng của mình, lập tức nhanh chóng đổi đề tài:

-Tôi không nên đến câu lạc bộ quần vợt này nữa, ánh có hứng thú tham gia câu lạc bộ khác với tôi không?

Hắn rất nặng về những khoản riêng tư, không thích những địa điểm mình hay lui tới đều bị mọi người biết, nên mới thay chỗ chơi bóng, nhưng mà người cùng chơi hợp ý với mình thì rất khó tìm nên nếu Chiêm Dung Thịnh có thể đi cùng thì không còn gì tốt hơn.

Ánh mắt sáng lên, Chiêm Dung Thịnh dù sao cũng là một người quản lý của công ty chuyên nghiệp, che giấu dưới khuôn mặt bình thường giản dị là cái khôn khéo giỏi giang ở bên trong, lúc này tự nhiên biết rõ tâm tư của hắn, lúc đã quyết định cái gì cũng không quên thừa cơ mà cướp đi.

-Có thể được nhưng chi phí gia nhập anh phải chi ra!

-Không thành vấn đề!

Phí gia nhập đối với Nghiêm Sĩ Tuyển mà nói thì không đáng một đồng, lập tức đáp ứng không chút do dự.

-Đợi đến khi tìm được câu lạc bộ vừa ý, tôi sẽ gọi cho anh.

Dứt lời, phất phất tay, nhanh chóng đi vào phòng tắm, tẩy đi toàn bộ mồ hôi sau khi vận động.

Mắt nhìn thấy bóng lưng hắn biết mất phía sau cửa phòng tắm, Chiêm Dung Thịnh rất nhanh lau khô tóc, sau khi thay quần áo sạch sẽ mới lộ ra khuôn mặt cười, tâm tình vui vẻ rời đi.

Ha ha, chỉ có vài câu nói ngắn ngủn vô tình nghe được ở nhà hàng mà đã đổi được hội phí năm đầu tiên, vụ đầu tư này được thù lao quá lời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.