Ngồi trong văn phòng, Trình Mộ Thanh không khỏi phiền lòng, nhìn cái gì cũng không thuận mắt …
Lúc sau, điện thoại vang lên, nhìn dãy số, do dự một chút nhưng rồi cũng nhận
“Tôi là Chu Lâm Na”
Trình Mộ Thanh ngả thân mình tựa vào ghế, một bàn tay chậm rãi phất qua ” Tìm tôi có chuyện gì?”
“Tôi có chuyện muốn nói với cô” Chu Lâm Na ãm đạm nói
Trình Mộ Thanh chậm rãi mở to mắt, khoé miệng mang theo một tia châm chọc ” Chu Tiểu Thư, xin hỏi chúng ta có gì để nói với nhau sao? Như thế nào? Không giết được tôi nên cảm thấy không cam lòng?” Trình Mộ Thanh lạnh lùng hỏi
“Tôi biết cô hận tôi nhưng tôi có chuyện mới tìm cô, đến quán cafe dưới lầu khách sạn Kiều Lệ Tư, chúng ta mặt đối mặt nói chuyện” Nói xong, Chu Lâm Na trực tiếp cúp máy
Trình Mộ Thanh nắm di động, một đôi con ngươi trong suốt khôn khéo, suy nghĩ một chút, đứng dậy, cầm lấy túi xách đi ra ngoài ” Tiểu Kì, tôi có việc phải ra ngoài, nếu ông tổng tìm giúp tôi ngăn một chút”
“Ok~~”
__
Khách sạn Kiều Lệ Tư, Trình Mộ Thanh mặc một cái quần màu da cam, giày cao gót đen, áo sơ mi trắng, tóc uốn cong được cột lên gọn gàng, cả người thoạt nhìn thanh thuần lại tràn ngập mị lực giỏi giang..
Kiều Lệ Tư..
Nhìn thấy tên khách sạn, khoé miệng Trình Mộ Thanh không khỏi nâng lên một tia cười khổ, cái đêm của năm năm trước chính tại nơi này, cô bị bạn trai bán đi, sau đó gặp Hách Liên Tuyệt, hôm sau bay đi Milan cô mới phát hiện ra mình có Tiểu Trạch, hiện tại hồi tưởng lại.. thật không biết là hạnh phúc hay vẫn là ác mộng …
Hạp mâu, che dấu đi sự mất mác, rồi bước vào … Nhìn xung quanh, Chu Lâm Na đã chờ sẵn bên trong, cô mại khai thoải mái tiến tới..
Buông túi xách, hào phóng ngồi đối diện Chu Lâm Na
“Cô đến rồi?” Chu Lâm Na nâng mâu hỏi
Lúc này người phục vụ bước đến, TRình Mộ Thanh nhìn hắn nói ” Một ly Latte đá, cám ơn”
Sau khi người phục vụ rời đi, Trình Mộ Thanh nhìn Chu Lâm Na, hai tay để cùng một chỗ ” Nói đi, tìm tôi có việc gì?”
Chu Lâm Na ngạo khí ngồi đối diện ” Tôi tin rằng tin tức hôm nay cô cũng đã xem qua đi”
Trình Mộ Thanh chọn mi, gật đầu ” Thấy”
“T
ôi cũng không nhiều lời, tôi muốn cô giúp tôi thiết kế lễ phục cho buổi đính hôn của tôi, cả áo cưới cho buổi kết hôn luôn”
Trình Mộ Thanh nở nụ cười, lúc này cafe được mang ra, Trình Mộ Thanh dùng thìa nhẹ nhàng khuất, không chút để ý nâng ly uống một ngụm ” Cô dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ giúp cô?”
“Không dựa vào gì hết, nhưng quần áo của cô từ trước đến giờ vẫn là do tôi làm đại diện phát ngôn, tôi phải gả cho Tổng Tài tCL, lễ đính hôn nhất định sẽ bị chú ý như vậy cũng có thể đề cao danh tánh của cô, nói vậy cô sẽ không phải là không đáp ứng đi” Chu Lâm Na tự tin nói
Nghe xong lời nói của CHu Lâm NA, Trình Mộ Thanh lại bưng ly cà fe uống một ngụm, khoé miệng xẹt qua một tia cười khẽ
“Cô cười cái gì?” Chu Lâm Na nhíu mày hỏi
“Chu Lâm Na, cô không phải là tự đánh giá quá cao bản thân mình? Một bên thì muốn giết tôi, bây giờ thì muốn tôi làm nhà thiết kế cho cô? Đầu óc của cô có vấn đề sao?” Trình Mộ Thanh châm chọc hỏi lại
Chu Lâm Na nhìn nhìn sau đó lạnh lùng cười ” Cô hẳn cũng biết chuyện ngày đó là do tôi bị dồn ép, nhưng nếu như cô cho rằng tôi tự cao tự đại tôi cũng nói cho cô biết trên thế giới này không chỉ có cô là nhà thiết kế.. Tuyệt nói, anh ấy sẽ mời một nhà thiết kế nổi tiếng bên Pháp về để thiết kế trang phục cho tôi, hiện tại tôi tìm cô, là may mắn cho cô lắm rồi”
Trình Mộ Thanh câu thần cười ” Vậy cô không nên nghĩ tốt về tôi, tôi sợ tôi đảm không nổi”
“Cô–”
Trình Mộ Thanh nhìn đồng hồ, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ” Thời gian không còn nhiều”
Chu Lâm Na nhíu mày, không hiểu rốt cuộc Trình Mộ THanh đang làm cái quỷ gì
“Mộ Thanh”Lúc này, một âm thanh dễ nghe vang lên, quay đầu lại dáng người cao gầy mặc chiếc váy màu trắng, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, cả người như giống loài hoa bách hợp
“Nhĩ Lam?” Đang nhìn đến cô ấy, sắc mặt Chu Lâm NA trở nên khó coi, cô ấy là tân người mẫu đạt giải nhất, trong một năm ngắn ngủn mà đã có rất nhiều giải thưởng có giá trị, nếu như tiếp tục như vậy, cô ấy có thể sẽ thay thế được Chu Lâm Na … Dù cho không muốn thừa nhận thì đó cũng là sự thật..
“Cô–”
“Nhĩ Lam, tới đây ngồi” Trình Mộ Thanh hướng tới Nhĩ Lam ngoắc ngoắc, Nhĩ Lam nở nụ cười bước qua
“Chu Tiểu Thư, chắc tôi không cần phải giới thiệu cho cô ” Trình Mộ Thanh nhìn Chu LÂm Na nói
“Lâm Na Tỷ” Nhĩ Lam mĩm cười chào hỏi
“Cô tìm cô ấy đến đây làm gì?” Chu Lâm Na không vui hỏi
“A, cũng không có gì, chỉ biết tôi và cô ấy có công việc cần bàn, chúng tôi vừa kí một hộp đồng, kế tiếp một tháng tôi sẽ có thể chuyên chú thiết kế trang phục cho cô ấy” Trình Mộ Thanh nhẹ giọng nói
“Có ý gì? Cô khôn cần nói có tôi biết, cô muốn cự tuyệt tôi” Chu Lâm Na mặt mày khó coi, nhìn thấy khuôn mặt Nhĩ Lam, loại trừ người cùng nghề, cũng sẽ không từ tính
“Này còn chưa đủ rõ sao?” Trình Mộ Thanh hỏi lại
“Cô–”
“Chu Tiểu Tự, tôi không dám nói tôi có nhiều bản lĩnh nhưng nhiều năm qua thiết kế của tôi không làm cho ít người thêm sáng rọi, nhưng mà lấy oán trả ơn, qua cầu rút ván như cô thì tôi chưa từng gặp qua nha, tôi hiện tại trịnh trọng nói cho cô biết, hợp tác giữa chúng ta kết thúc” Trình Mộ THanh gằn từng chữ
“Cô–”
“Tôi và Nhĩ Lam còn chuyện phải nói! Tạm biệt” Nói xong, Trình Mộ Thanh cầm túi xách bước đi
“Trình Mộ Thanh” Chu Lâm Na bỗng hô to
Trình Mộ Thanh quay đầu lại, nhìn Chu Lâm Na ” A, đúng rồi, giúp tôi gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến Hách Liên Tuyệt” Nói xong, mang một cái vị thâm trường, nghênh ngang rời đi
“Lâm Na tỷ! Hẹn gặp lại” Nhĩ Lam trên mặt cũng mang theo nụ cười thắng lợi, bước đi cùng Trình Mộ Thanh..
Nhìn bóng dáng của họ, CHu Lâm Na gắt gao nắm chặt tay, cắn chặt răng … Trình Mộ Thanh, Trình Mộ Thanh!!!
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 95