Người khác đều về hết, chỉ còn mỗi lão nhị, lão tam, lão tứ, thượng quan Uyển Nhi, Trần Chí Hào cùng Đái Lan Lan còn ở nơi này.
Lão tam nói với Trần Chí Hào: "Các anh em chúng ta về được rồi.
Không thấy bọn họ hòa hảo lại rồi sao?" Trần Chí Hào gật gật đầu lôi kéo tay Lan Lan: "Lan Lan, chúng ta đi."
Lan Lan nói với Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã mình cùng học trưởng đi trước, có cái gì gọi điện lại sau nha " Nói xong liền đi mất
Lão tứ nói: "Chúng ta cũng về đi, không cần ở chỗ này làm bóng đèn nữa đâu." rồi tất cả đều về lại chỗ cũ.
Thượng Quan Nam Trì buông lỏng ra hôn Ôn Tiểu Nhã, ôn nhu hỏi: "Tay còn đau không?" Ôn Tiểu Nhã lắc đầu nói: "Không đau,"
Thượng Quan Nam Trì cầm lấy bàn tay mình vừa mới nắm chặt lên, thấy tay Ôn Tiểu Nhã còn hồng hồng, Thượng Quan Nam Trì nói: "Hay để anh đưa em đi bệnh viện xem đi!"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không cần, nếu không còn gì nữa thì tôi đi đây."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em vẫn còn muốn đi tìm học trưởng sao? Tiểu Nhã em có thể giải thích với anh chuyện giữa em và anh ta được không." Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi cũng không định đi tìm học trưởng chỉ là muốn về nhà thôi, còn chuyện giữa tôi và học trưởng thì như anh thấy đấy, không có gì hết"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu muốn về thì để anh đưa em về."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Cảm ơn nhưng tôi gọi xe là được, không cần phiền anh đâu.
Anh cứ tiếp tục chơi đi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh đưa em về nói xong liền lôi kéo Ôn Tiểu Nhã ra bên ngoài."
Lão tứ nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì cùng Ôn Tiểu Nhã đi mất liền nói: "Không nghĩ tới đại ca lại có ngày hôn con gái trước mặt mọi người nha.
Trước kia chỉ cần ngồi gần anh ấy một chút là đã bốc hỏa rồi"
Lão nhị nói: "Đó là bởi vì trong lòng anh ấy thật sự thích Ôn Tiểu Nhã, bằng không anh ấy cũng không quan tâm đâu."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Tóm lại là bọn họ hòa hảo chính là tâm nguyện lớn nhất của chúng ta mà.
Thôi em về nhà đây, các anh vẫn tiếp tục chơi à?"
Lão tam nói: "Đại ca đã đi mất rồi còn chơi cái gì nữa, hôm nay chủ yếu là đi bồi đắp tâm trạng cho anh ấy nhưng mà người cũng đi rồi còn bồi ai nữa đây?"
Lão nhị nói: "Cậu có thể bồi Uyển Nhi chơi nha! Tôi xem hai người thật là thích hợp thành một đôi.
Không biết kết quả cuối cùng thế nào nhưng cứ, kết giao trước rồi tính sau, dù sao hai người các ngươi cũng không còn nhỏ đâu."
Lão tam nói: "Nhị ca, cả ngày anh chỉ suy nghĩ mấy cái chuyện này thôi ấy, đầu tiên là đại ca, sau là bạn gái đại ca, bây giờ lại đến chuyện của em, em thấy anh giờ không hợp làm luật sư nữa đâu, làm bà mối còn hợp hơn đấy"
Lão nhị không sao cả nói: "Ai bảo mấy người đều là anh em tôi chứ, các ngươi một ngày còn không kết hôn, tôi sẽ nhắc nhở từng ấy ngày."
Thượng quan Uyển Nhi nói: "Em đi đây mọi người cứ chơi tiếp đi!" Lão tam nói: "Uyển Nhi cũng muộn rồi, anh đưa em về!" Sau đó cũng đi rồi.
Còn dư lại lão nhị cùng lão tứ, lão nhị nhìn lão tứ, lão tứ lập tức phản ứng lại.
"Nhị ca, mẹ em gọi em về nhà ngủ rồi.
Chuyện của em anh cũng không cần nhọc lòng đâu nha" nói xong liền trốn mất.
Lão nhị buồn cười về nhà.
Lúc hắn vừa ra cửa vợ ở nhà cũng ra lệnh bảo hắn về sớm chút.
Quán cà phê, Lan Lan hỏi: "Học trưởng, anh cứ như vậy mang em đi, Tiểu Nhã thì sao bây giờ?"
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan em không thấy sao? Thượng Quan Nam Trì hắn là đang ghen, cho nên mới như vậy."
Lan Lan hỏi: "Học trưởng, vậy anh không ăn giấm sao? Dù sao người hồi đó Tiểu Nhã là anh mà, hiện tại anh không phải cũng đang theo đuổi Tiểu Nhã sao?"
Trần Chí Hào nói: "Anh ghen cái gì nha? Lúc tỏ tình với anh cô ấy cũng không biết yêu là gì đâu, nói ra rất ngượng ngùng.
Còn cảm tình của anh với cô ấy cũng như anh trai với em gái thôi."
Lan Lan nói: "Không thể nào, thế là Thượng Quan Nam Trì hiểu lầm hai người hả, vậy sao hai người không giải thích rõ ràng với anh ta!"
Trần Chí Hào nói: "Anh chỉ là muốn thử xem anh ta có thích Tiểu Nhã thật lòng không thôi, nhưng qua chuyện vừa rồi có lẽ tình cảm của anh ta đôi với Tiểu Nhã là thật, cho nên anh mới mang em ra ngoài!"
Lan Lan nói: "Hóa ra là vậy! Em cũng thấy Tiểu Nhã vẫn còn tình cảm với Thượng Quan Nam Trì, nhưng lại không biết tính cảm của Thượng Quan Nam Trì với mình là thế nào, hôm lúc sang xem cô ấy nhìn vào cứ như là bị bệnh nặng ấy, còn khóc lên."
Trần Chí Hào nói: "Cảm tình đều không thể khống chế, có người còn yêu đến vết thương chồng chất.
Lan Lan đối cảm tình em có ý kiến gì không, Tiểu Nhã bạn trai, em không tính toán tìm một người sao?"
Lan Lan nói: "Thuận theo tự nhiên đi, tình yêu tới cũng ngăn không được, tình yêu không tới thì có tìm cũng không thấy a!"
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan hiện tại tình yêu của em đã tới rồi nhanh chóng mà tiếp thu đi chứ!" Lan Lan nhìn nhìn chung quanh, không thấy được có người nào đến đây thổ lộ nha! Tất cả đều là một đôi nam nữ bằng hữu ngồi ở đó là uống cà phê nói chuyện phiếm nha!
Trần Chí Hào nhìn thấy Lan Lan như này có chút buồn cười nói: "Nhìn cái gì? Nhìn phía đối diện em ấy."
Lan Lan nhìn nhìn phía đối diện mình cũng chính là Trần Chí Hào! Sau đó nói: "Đối diện em cũng chỉ có anh thôi nha! Không có người khác."
Trần chí hào nói: "Vậy đúng rồi, em thấy có cảm giác gì với anh không.
Anh đang rất nghiêm túc."
Lan Lan đang uống cà phê liền phun ra, phun hết lên mặt với quần áo của Trần Chí Hào, sau đó liền nhanh chóng cầm lấy khăn giấy xoa xoa mặt giúp Trần Chí Hào.
Lúc này người xung quanh cũng nhìn thấy động tĩnh bên phía bọn họ, đều nhìn qua.
Lan Lan càng là ngượng ngùng nói: "Học trưởng, thực xin lỗi, em không phải cố ý.
Chỉ là chuyện anh vừa nói em chưa từng nghĩ tới, cho nên mới thành ra như vầy"
Trần Chí Hào lấy tay đang lau mặt mình của Lan Lan xuống: "Vậy bây giờ em nghĩ thế nào?"
Lan Lan tạm dừng một chút nói: "Quá đột ngột, em thật sự không nghĩ được.
Anh cũng đừng giữ tay em nữa, người khác còn đang nhìn kìa!"
Trần Chí Hào nói: "Anh sẽ ở đây bồi em nghĩ tiếp, đến khi nào em nghĩ xong mới thôi." Nói xong cũng buông ra tay Lan Lan ra.
Lan Lan ngồi trở lại vị trí của mình nói: "Học trưởng, em tính ra cũng chỉ là một người dân thường mà thôi, mà anh chắc cũng không phải con một gia đình tầm thường, cho nên em rất biết tự hiểu lấy mình.
Em trèo cao không nổi, anh cũng không nên nói giỡn nữa."
Trần Chí Hào nói: "Anh không phải nói giỡn, là nghiêm túc, tình yêu chẳng phân biệt đắt rẻ sang hèn.
Chỉ cần em thích anh và anh cũng yêu em là được rồi."
Lan Lan nói: "Học trưởng, em thật sự không muốn có bất kỳ một chút liên quan nào đến mấy quý công tử như các anh, càng không cần nói là yêu đương.
Em cũng không muốn giống như Tiểu Nhã đem toàn bộ tình cảm của mình dốc hết vào Thượng Quan Nam Trì.
"
Trần Chí Hào nói: "Bọn họ là bọn họ, anh với em tuyệt đối sẽ không giống như bọn họ đâu, tin tưởng anh được không?"
Lan Lan nói: "Học trưởng, em thật sự chưa từng nghĩ tới, cũng không dám mơ tưởng."
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan em đang sợ cái gì? Nếu là các cô gái khác, nếu như có một người đẹp thì như anh thổ lộ, các nàng đã sớm đồng ý rồi."
Lan Lan nói: "Em với các cô ấy không giống nhau, nếu nói thế thì anh thổ lộ với các cô gái ấy đi là được rồi" nói xong liền muốn đi.
Trần Chí Hào lôi kéo tay Lan Lan nói: "Chỉ là nói giỡn với em thôi, lại tức giận thật sao, em biết em tức giận có nghĩa là gì không? Nghĩa là em đang ghen, với cả anh cũng không thích người khác, làm sao có thể thổ lộ với các cô ấy được nha? Anh chỉ muốn thổ lộ với em thôi." Trần Chí Hào nghiêm túc nhìn Lan Lan nói.
Lan Lan cũng chưa từng yêu đương, đột nhiên bị Trần Chí Hào thổ lộ, cô thật đúng là không hiểu nổi mình.
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, nói anh nghe một chút, em rốt cuộc đang sợ cái gì."
Lan Lan nói: "Em chính là con gái trong một gia đình rất bình thường làm sao có thể thích với mấy quý công tử như các anh được? Chứ đừng nói đến chuyện yêu đương.
Hơn nữa em bây giờ chưa nghĩ tới chuyện yêu đương gì đâu.
Em muốn chờ thêm một hai năm nữa rồi nói sau!"
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan nếu em đã nói như vậy, anh cũng không miễn cưỡng em.
Nhưng mà anh đối với em là nghiêm túc, hy vọng em nên suy xét lại một chút.
Anh cũng sẽ vẫn luôn chờ em "
Lan Lan nói: "Cảm ơn học trưởng, em xin phép về trước, anh còn ở đây có việc gì không?"
Trần Chí Hào nói: "Anh đưa em về." Sau đó trả tiền liền đưa Lan Lan đi mất.
- -------
Editor: Hehee
Cập nhật 11.6.2021 tại Việt Nam Overnight truyện.