Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 46: Không Mời Mà Đến





Lúc này nghe được ngoài cửa có người gõ cửa, ba của Lan Lan nhìn Lan Lan nói: "Giờ này còn ai tới nữa, không phải là em trai của con chứ."Lan Lan nói: "Con không biết, để con đi xem thử." Nói xong cô liền đi đến ngoài cửa lớn nhìn xem, khi cô vừa mở cửa liền hoảng sợ.Cô nhìn Thượng Quan Nam Trì trong tay mang theo trái cây cùng một ít đồ bổ đứng ở ngoài cửa, tuy rằng trong lòng cô nhảy dựng, nhưng vẫn nói chuyện, "Ông chủ, có chuyện gì sao?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi nghe Tiểu Nhã nói đến nhà cô ăn cơm, cho nên tôi liền tìm tới."Lan Lan nói: "Vậy mời anh vào, Tiểu Nhã đang ở đây!"Thượng Quan Nam Trì đi vào, nhìn đến sân nhỏ của nhà Lan Lan, có trồng mấy loại rau, coi bộ nhà này cũng ấm áp lắm.

Anh đi vào trong phòng, nhìn thấy bọn Ôn Tiểu Nhã đang ăn cơm.

Lan Lan nói: "Ba mẹ, đây là ông chủ của bọn con, cũng là bạn trai của Tiểu Nhã."Nghe được Lan Lan nói, Ôn Tiểu nhã xoay người nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Sao anh lại tới đây."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tìm em."Ba của Lan Lan nói: "Ông chủ, cậu đã ăn cơm chưa, nếu không chê thì cùng chúng tôi ăn một chút."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bác, bác gọi cháu là Nam Trì là được rồi, cháu nghe Tiểu Nhã nói khi cô ấy không ăn cơm, là mọi người đã mời cô ấy tới nhà dùng bữa, hôm nay Tiểu Nhã nói lại tới nhà mọi người ăn cơm, cho nên cháu liền không mời mà đến."Mẹ Lan Lan nói: "Sao có thể, cậu là ông chủ của Lan Lan, chúng tôi làm sao dám gọi thẳng tên cậu!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Không sao đâu bác gái, tên của mỗi người đều là để gọi mà." Sau đó nhìn về phía Thượng Quan Nam Trì, nói: "Anh đã ăn cơm chưa, chưa ăn thì cùng nhau ăn đi! Bọn em cũng vừa mời bắt đầu ăn." Thượng Quan Nam Trì đem đồ vật trên tay đưa cho Lan Lan, Lan Lan nhanh tay nhận lấy.Ba của Lan Lan nói: "Lan Lan, con đi cầm chén đũa tới cho ông chủ của con."Sau đó nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu cậu không ngại, tôi sẽ gọi cậu là Nam Trì đi!"Thượng Quan Nam Trì gật đầu.Lan Lan nói: "Ba, cái kia, sao có thể a, anh ấy không chỉ là ông chủ của tiệm bọn con, anh ấy chính là Thượng Quan Nam Trì, là chủ của công ty ưu tú nhất thành phố chúng ta, là tổng tài.


Sao chúng ta có thể trèo cao được chứ."Ba mẹ Lan Lan nói: "Trách không được chúng tôi cảm thấy tên này có chút quen tai.

Cũng trách chúng tôi ngày thường không xem tin tức, có mắt không biết Thái Sơn."Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, cháu còn là thích hai người gọi tên của cháu, tương đối gần gũi.

Hai người là người có ơn của Tiểu Nhã, cũng chính là người có ơn của cháu, nếu về sau mọi người có khó khăn gì, cháu sẽ tận lực giúp đỡ."Ba của Lan Lan nói: "Không nghĩ tới, đời này của tôi, còn có thể quen biết xí người tài có năng lực thế này, đều là nhờ phúc của Tiểu Nhã, thật sự phúc kiếp ba đời."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bác quá khen, cháu không có tốt như lời bác nói."Lúc này lại có người gõ cửa, Lan Lan nói: "Để con đi xem" rồi lại đi ra mở cửa, thấy Trần Chí Hào, Lan Lan lắp bắp: "Học...học trưởng, anh tại sao cũng tới."Trần Chí Hào nói: "Cái gì gọi là anh cũng tới, chẳng lẽ còn có người khác tới sớm hơn anh sao?" Nói xong liền trực tiếp đi vào trong phòng.Ba của Lan Lan nói: "Tiểu Trần, sao cháu lại tới đây?"Trần Chí Hào nói: "Chào bác trai, bác gái, cháu lại tới nữa." Nói xong nhìn đến Thượng Quan Nam Trì đang ăn cơm: "A, đây còn không phải là Thượng Quan tổng tài sao? Tại sao anh cũng tới, tôi cảm thấy tôi và anh quá có duyên phận, đến nơi nào cũng có thể "ngẫn nhiên gặp được" anh."Ôn Tiểu Nhã cười nói: "Học trưởng, anh đã đến rồi."Trần Chí Hào gật đầu nói: "Tiểu Nhã, em cũng tới đây ăn cơm sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Đúng vậy, em thường xuyên tới đây ăn cơm.

Học trưởng, anh ăn cơm chưa? Nếu chưa thì cùng nhau ăn đi!"Thượng Quan Nam Trì nhìn không nổi Ôn Tiểu Nhã cười nói với Trần Chí Hào liền nói: "Em ăn cơm thì ăn cơm, nói nhảm nhiều như vậy làm gì."Ôn Tiểu Nhã nhanh chóng im lặng.Ba của Lan Lan: "Tiểu Trần, cháu mau ngồi ăn đi."Trần Chí Hào nói: "Cháu ăn cơm rồi." Sau đó chính là nhất xấu hổ thời điểm, anh chờ mọi người ăn cơm no.Lan Lan đem trái cây Thượng Quan Nam Trì vừa mua tới rửa sạch sẽ rồi mang lên ăn.

Ba Lan Lan nói: "Tiểu Trần, cháu tới có chuyện gì sao?"Trần Chí Hào cũng là thẳng tính, nói: "Cũng không có việc gì, chỉ là nhớ Lan Lan.


Bác trai, thật xin lỗi, bởi vì một lòng muốn đến gặp, cho nên cháu tay không tới đây."Ba Lan Lan nói: "Không có việc gì, lại nói, Nam Trì cũng mua trái cây tới, nếu cháu lại mua tới, nhiều quá ăn không hết, vậy thật đáng tiếc."Trần Chí Hào nghe được lời nói của ba Lan Lan, quay sang nhìn Thượng Quan Nam Trì: "Cảm ơn Thượng Quan tổng tài đã mua trái cây."Thượng Quan Nam Trì nói: "Không cần cảm ơn, tôi cũng không phải mua tới cho cậu, là mua tới cho hai bác, không có nửa chút quan hệ nào với cậu."Vụ trái cây này làm cho Trần Chí Hào khó xử quá chừng.

Nhưng là vẫn là không chịu thua nói: "Nơi này về sau cũng là nhà của tôi, bác trai bác gái sau này chính là bố mẹ vợ của tôi, cho nên tôi cảm ơn anh còn là hiếu kính với bố mẹ vợ của tôi."Thượng Quan Nam Trì buồn cười nói: "Vậy chờ cậu chính thức thành con rể của hai bác rồi tới cảm ơn tôi, đến lúc đó tôi nhất định sẽ nhận."Ba Lan Lan vốn là muốn nói Trần Trí Hào và Lan Lan không thích hợp, nhưng là hiện tại nghe Trần Chí Hào cùng Thượng Quan Nam Trì nói chuyện, ông cũng không dám nói, nếu ông nói ra, thì Thượng Quan Nam Trì chê cười Trần Chí Hào mất.

Đăng tại Việt Nam Overnight TruyệnCho nên ông đành phải nói: "Cả hai người đều hiếu thuận, Lan Lan và Tiểu Nhã quen biết được bạn bè như hai cậu là may mắn của chúng nó."Ăn cơm xong xuôi được một thời gian, Thượng Quan Nam Trì nói: "Bác trai, bác gái, hôm nay cháu làm phiền rồi, hiện tại cũng không còn sớm, cháu đưa Tiểu Nhã trở về trước."Ba mẹ Lan Lan nói: "Nói là làm phiền thì khác khí quá, nếu không chê thì cứ thường xuyên tới ăn cơm."Thượng Quan Nam Trì nói: "Được, vậy chúng cháu đi đây." Nói xong liền lôi Ôn Tiểu Nhã rời đi.Sau đó ba Lan Lan ba nhìn Trần Chí Hào còn không có ý rời đi, liền nói:"Tiểu Trần, vừa rồi Thượng Quan Nam Trì bọn họ ở đây, bác khó mà nói cái gì, nhưng bác luôn cảm thấy cháu và Lan Lan thật sự chính là câu đối hai bên cánh cửa Kim Môn, cách quá xa."Trần Chí Hào nói: "Cảm ơn bác trai vừa rồi giữ mặt mũi cho cháu, nhưng cháu đối với Lan Lan rất nghiêm túc, cũng là muốn kết hôn.

Ba mẹ cháu cũng biết một chút, bọn họ không phản đối cháu."Mẹ Lan Lan mẹ nói: "Tiểu Trần, điều kiện nhà bác cháu cũng biết, Lan Lan ở nhà này tuy rằng không quá giàu có, nhưng hai bác đều thấy nó luôn vui vẻ, hai bọn ta sợ rằng nó đến nhà cháu sẽ sống không vui vẻ.

Có bao nhiêu con nhà nghèo gả vào nhà có tiền sẽ được vui vẻ sao ?"Trần Chí Hào nói: "Bác gái, xin bác yên tâm, ba mẹ cháu chỉ có một đứa con trai là cháu, bọn họ cũng không phải là người sẽ khinh thường người khác.


Hai bác giúp cho cháu cùng Lan Lan tiến thêm một bước hiểu biết, nếu có thể, cháu sẽ giới thiệu ba mẹ cháu làm quen với hai bác."Ba Lan Lan liếc mắt nhìn Lan Lan một cái rồi thở dài nói: "Nếu cháu muốn tìm hiểu như vậy, vậy tự mình hỏi Lan Lan đi! Tuy rằng hai bác là ba mẹ, nhưng cũng chỉ có thể nhắc nhở một chút.

Rất nhiều chuyện đều phải xem ý nghĩ của chính con bé."Trần Chí Hào nói: "Cháu biết rồi, cảm ơn bác trai, bác gái đã cho cháu cơ hội này."Sau đó quay đầu nhìn Lan Lan nói: "Lan Lan, khi đó em nói em không nghĩ tới việc này, anh cũng cho em tầm một tháng thời gian, không biết hiện tại em suy nghĩ thế nào, đã nghĩ kỹ chưa?"Lan Lan cúi đầu nói: "Em nghĩ kỹ rồi."Trần Chí Hào nói: "Bác trai, bác gái, Lan Lan cũng đã đồng ý với cháu, cháu thật sự rất vui mừng.

Bây giờ cháu phải trở về rồi, sau này cháu sẽ thường xuyên tới thăm mọi người.

Ba mẹ Lan Lan nói: "Được, vậy cháu đi trước đi, cũng đã khuya rồi."Trần Chí Hào gật đầu chào rồi rời đi.____Editor: Vô ƯuCập nhật 23.6.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.