Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 6: Trên Bàn Cơm





"Vào đi! Đứng ngây ngốc ở đó làm gì?" Nghe thấy Thượng Quan Nam Trì nói, Ôn Tiểu Nhã nhanh chóng hoàn hồn và gật gật đầu.

Sau đó đi theo Thượng Quan Nam Trì đi vào trong nhà, phòng khách lầu một có TV và sô pha, bên phải có nhà ăn.

Bởi vì tường phía trước của lầu một được trang trí bằng kính thủy tinh cách âm nên trong đại sảnh cũng có thể nhìn thấy hoa cỏ cây cối ở sân trước.Tâm trạng của Ôn Tiểu Nhã vốn đang căng thẳng, liền từ từ thả lỏng, "Chào thiếu gia, tiểu thư." Đúng lúc này, người hầu của gia đình đi tới chào hỏi bọn họ.

Ôn Tiểu Nhã mỉm cười gật đầu, Thượng Quan Nam Trì lôi Ôn Tiểu nhã ngồi trên sô pha nói: "Tiểu Diễm có cơm ăn chưa?" Tiểu Diễm tranh thủ thời gian đáp, "Có rồi có rồi, cơm đã sớm chuẩn bị tốt, bà nói chờ hai cô cậu trở về sẽ dùng cơm, vậy tôi sẽ đi ra sân sau mời bọn họ vào." Tiểu Diễm nói xong liền đi ra ngoài.Lúc này, một cô gái rất xinh đẹp đi xuống lầu, khuôn mặt có chút giống với Thượng Quan Nam Trì, nhìn Ôn Tiểu Nhã vui vẻ nói: "Anh hai, đây là bạn gái của anh sao? Cảm giác so với em còn nhỏ hơn nha, nói đi có phải anh dùng thủ đoạn không chính đáng lừa con gái nhỏ nhà người ta không."Thượng Quan Nam Trì cưng chiều xoa đầu cô ấy nói: "Con nhóc thối, Nói gì đấy? Lúc trở về không nói cho anh biết, để anh ra sân bay đón em."Thượng Quan Uyển Nhi có chút thất vọng thở dài: "Anh bận rộn như vậy, em sao lại không biết xấu hổ làm phiền tổng giám đốc chứ, mà anh cứ như thế này à, không định giới thiệu một chút sao?"Lúc này Thượng Quan Nam Trì mới nhớ tới bên cạnh còn có người, nhìn đến Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô ấy tên Ôn Tiểu Nhã, bạn gái anh."Ôn Tiểu Nhã nhìn Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười nói, "Xin chào."Thượng Quan Uyển Nhi cũng trả lời: "Xin chào, em là Thượng Quan Uyển Nhi, tuần trước em nghe bà nội nói rằng hôm nay anh trai em sẽ đưa chị dâu tương lai của em về nhà, vì chuyện này em đã bay từ Mỹ về nước đó."Ôn Tiểu Nhã có chút xấu hổ nhìn Thượng Quan Nam Trì, nhưng Thượng Quan Nam Trì ngồi ở chỗ kia rất tự nhiên.

Ôn Tiểu Nhã mỉm cười trả lời nói: "Thế cảm ơn em đã về xem anh chị nha." Thượng Quan Uyển Nhi ngồi bên cạnh Ôn Tiểu Nhã nói, "Chị dâu, nói cho em biết chị đã gặp anh trai em như thế nào đi và anh ấy đuổi theo chị như thế nào, em thật muốn biết anh trai mình tán gái có lắm chiêu không, hay ngày nào cũng gửi hoa, mời đi ăn tối rồi nói chuyện ngọt ngào..."Ôn Tiểu Nhã nghĩ rất lâu và không biết làm thế nào để trả lời câu hỏi Thượng Quan Uyển Nhi.


Theo đuổi ư? Không, đó chính là uy hiếp trắng trợn.

Rõ chứ? Chẳng lẽ nói là cô ở khách sạn uống nhiều quá, rồi đi nhầm phòng.

Đi lên giường Thượng Quan Nam Trì, là ở trên giường quen biết sao? Nghĩ đến chính mình còn ngượng ngùng.

Thượng Quan Nam Trì nhìn Ôn Tiểu Nhã bị em gái hỏi mà không biết trả lời như thế nào.

Anh đắc ý cực kì nhìn Ôn Tiểu Nhã nói "Em nói thật cho con bé biết đi, dù sao con bé sẽ truy hỏi đến cùng." Lúc này Ôn Tiểu Nhã thật muốn đánh một quyền làm lệch cái mồm của anh ta.Nhưng cô vẫn nhịn xuống, bởi vì đây là nhà anh ta.

Khi cô đang lo lắng trả lời như thế nào với Thượng Quan Uyển Nhi thì liền nhìn thấy hai người lớn tuổi bước vào.

Thượng Quan Nam Trì cùng Thượng Quan Uyển Nhi nhìn hai người đồng thời gọi ông nội bà nội.

Sau đó bà cụ hỏi, "Cháu trai, đây là bạn gái của cháu sao!" Thượng Quan nam Trì gật gật đầu, nhìn Ôn Tiểu Nhã nói "Đây là ông bà của anh."Ôn Tiểu nhã mỉm cười với hai ông bà cụ và lên tiếng chào hỏi: "Cháu chào ông bà, cháu là Ôn Tiểu Nhã." Hai người nhìn đến Ôn Tiểu Nhã cũng mỉm cười gật gật đầu.

Hai ông bà có nét mặt hiền hòa, đầu tóc hoa râm, nhưng rất có sức sống.Bà cụ nhìn Ôn Tiểu Nhã nói: "Đi ăn cơm trước đã, mọi người đều đói bụng cả rồi sau đó nhìn Tiểu Diễm phía sau nói, "Tiểu Diễm gọi Thu Nhi và những người khác mau mang thức ăn lên đây." Tiểu Diễm đáp lời, rồi bà cụ bảo mọi người qua đó, đồ ăn đã sớm chuẩn bị tốt, còn không ăn sẽ lạnh hết.Sau đó mọi người đều qua nhà ăn ăn cơm, trên bàn đầy ắp các món ăn khiến người ta phải chảy nước miếng.


Khi Thượng Quan Nam Trì nhìn thấy bộ dạng Ôn Tiểu Nhã thèm chảy nước miếng thì anh mới nhớ ra buổi sáng Ôn Tiểu Nhã chưa ăn sáng.

Sau đó anh ta kéo Ôn Tiểu Nhã ngồi bên cạnh.

Ông nội nói ăn cơm đi, đó là điều Ôn Tiểu Nhã đang chờ đợi.

Có quỷ mới biết cô đã đói bụng tới mức chẳng còn lực a.

Trên bàn ăn tối đều đang yên lặng ăn, điều này có chút ngượng ngùng.Lúc này bà nội đột nhiên nói: "Cháu trai, các cháu khi nào chuẩn bị kết hôn đây, cháu cũng ba mươi mấy tuổi rồi, mấy đứa cùng tuổi cháu đã có con đi đánh đấm xì dầu." (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế.)Ôn Tiểu Nhã nghe thế thiếu chút nữa bị nghẹn chết, đúng là cô đồng ý giả làm bạn gái của Thượng Quan Nam Trì.

Nhưng là chưa nói muốn kết hôn cùng anh ta.

Thượng Quan Nam Trì thấy Ôn Tiểu Nhã bị nghẹn liền dùng tay giúp cô vỗ vỗ lưng, lúc này Ôn Tiểu Nhã đỡ hơn, sau đó dùng ánh mắt vô tội nhìn Thượng Quan Nam Trì.Thượng Quan Nam Trì vội vàng nói với bà nội mình: "Bà nội à bà xem bà nói gì thế, đây là lần đầu tiên Tiểu Nhã tới nhà ăn tối mà bà lại bàn tới chuyện kết hôn rồi.

Cháu và cô ấy chưa bàn tới chuyện kết hôn! Chúng cháu chỉ đang kết bạn và xem có hợp nhau không thì mới tính tới chuyện cưới xin."Bà nội mất hứng nói: "Ta biết cháu còn nghĩ tới cô ta nhưng cô ta đã phản bội cháu rồi? Cháu còn nhớ cô ta làm gì.

Người con gái đó không xứng làm con dâu nhà Thượng Quan chúng ta." Bà nội rất tức giận.Thượng Quan Uyển Nhi chạy ra an ủi bà của mình nói: "Bà à, anh không phải có ý này, anh là muốn cùng chị dâu tăng thêm một chút tình cảm, hiểu biết đối phương một chút rồi kết hôn cũng không muộn." Bà cụ vẫn là có chút mất hứng, Thượng Quan Uyển Nhi tiếp tục nói: "Bà xem, trước kia anh hai đối cô gái kia chính vì không hiểu hết, tuy rằng nói chuyện rất lâu, nhưng không phải cũng bị cô ta lừa gạt sao? Cho nên anh là nghĩ cùng chị dâu tương lai tìm hiểu thêm một chút rồi liền kết hôn, đến lúc đó bọn họ sẽ sinh con ngay và bà cũng sẽ có chắt nội."Vừa nói đến sinh chắt thì đôi mắt bà cụ liền sáng lên, sau đó nói: "Cái này không sai.

Chẳng qua cháu trai, cuối cùng khó khăn lắm mới về một lần.


Cho nên cháu cùng Tiểu Nhã ở chỗ này cùng chúng ta một tuần đi, ngày thường các cháu đều không ở đây, bà và ông của các cháu rất cô đơn.

Công ty của các cháu giao cho người khác xử lý một tuần cũng sẽ không sao, lần này Uyển Nhi cũng quay về, người một nhà chúng ta phải cùng đoàn tụ." Nói xong còn nhìn về phía ông cụ, ông cũng gật đầu tán thành lời của bà.Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà à, để chị dâu tương lai cùng anh trai ở cùng ông bà, cháu ngày mai liền phải quay về nước Mỹ.

Chờ có thời gian cháu nhất định sẽ trở về ở cùng ông bà."Bà cụ lắc lắc đầu nói, "Thôi vậy, người trưởng thành rồi tôi giữ cũng chẳng được."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà nói gì vậy, bà sẽ mãi là bà của cháu.

Khi cháu hoàn thành công việc ở đó, cháu sẽ trở lại và ở cùng ông và bà mỗi ngày."Bà cụ nhìn đứa cháu gái mình yêu thương rồi lắc đầu nhẹ, thoáng chốc lại nhớ về quá khứ.

Khi đó Thượng Quan Nam trì mười ba tuổi Thượng Quan Uyển Nhi bảy tuổi.

Con trai với con dâu số khổ của mình bị tai nạn xe mà mất, bỏ lại một đôi nam nữ cho mình nuôi lớn.

May mắn thay từ đó đến nay Thượng Quan Nam Trì cùng thượng Quan Uyển Nhi đều rất nghe lời và hiếu thảo, đây cũng là điều hạnh phúc nhất của đôi vợ chồng già này.____Editor: LinhBeta: AlissaCập nhật 29.5.2021 tại việt nam overnight truyện..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.