Ngày hôm sau, Thượng Quan Quyển Nhi cùng bà ngoại chuẩn bị bữa trưa thì điện thoại vang lên.Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Alo, anh Chính Hiên a."Xa Chính Hiên nói: "Uyển Nhi, bọn em đang ở chỗ nào để anh đưa xe tới.
Bọn anh đã tới rồi."Thương Quan Uyển Nhi nói, "Được, em ra tới liền."Qua vài phút, lão Tứ nói: "Tam ca, là Uyển Nhi à?"Xa Chính Hiên nói: "Đúng vậy.
Đi, chúng ta đi qua đó."Xe dừng lại trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi, Xa Chính Hiên nói: "Uyển Nhi, lão đại kêu bọn anh qua đây đón các em."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cảm ơn anh nha, Chính Hiên.Lão Tứ liền nói: "Còn anh thì sao!"Thượng Quan Uyển Nhi lại nói: "Dù sao thì anh cũng không có việc gì làm, không cần cảm ơn."Lão Tứ nói: "Uyển Nhi, em bất công quá đấy, bọn anh biết em thích Tam ca, nhưng dù sao cũng phải có chút lòng biết ơn chứ! Anh cũng là ngàn dặm xa xôi cố tình cùng Tam ca qua đây mà?"Vào lúc này, bà ngoại ra tới, nhìn thấy thêm ra hai cậu chàng đẹp trai nên lại hỏi, "Uyển Nhi, bọn họ là ai vậy!"Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, bọn họ là bạn bè của anh trai cháu, cũng là bạn của cháu, hôm nay họ đưa xe tới ấy ạ."Bà ngoại nói tiếp: "À rồi, thế vào nhà đi hai cháu! Đứng ngoài cửa làm gì?"Xa Chính Hiên cùng lão Tứ nói: "Cảm ơn bà ngoại."Ôn Tiểu Nhã ở trong phòng nghỉ ngơi, nghe thấy bên ngoài có người nói chuyện nên ra xem thử.Lão Tứ thấy cô liền chào: "Chị dâu khoẻ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Các anh, đây là..."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu, họ tới đưa xe cho chúng ta."Ôn Tiểu Nhã nói: "Cảm ơn hai người nha."Sau đó cô lại nói với bà ngoại: "Ngoại, bà làm thêm chút đồ ăn nhé."Bà ngoại nói: "Cháu không nói bà cũng biết rồi.
Tiểu Nhã dẫn các cậu ấy vào phòng khách đi, bà làm xong sẽ gọi các cháu."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được."Ở phòng khách, Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh Chính Hiên, hai người ăn cơm xong liền trở về sao?"Lão Tứ nói: "Nơi này có chỗ nào tốt để du hoạn không? Nếu có chỗ tốt thì mai hai anh về sau."Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Ôn Tiểu Nhã, Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị cũng không rõ lắm!"Lão Tứ lại nói: "Chị dâu, chị đi hỏi bà ngoại xem."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được!"Một lát sau, Ôn Tiểu Nhã quay trở lại.
Thượng Quan Uyển Nhi liền hỏi: "Chị dâu, sao rồi, có không?"Ôn Tiểu Nhã đáp: "Không có, trừ phi là đi leo núi."Thượng Quan Uyển Nhi lại nói: "Thế thì chị cũng đâu thể leo núi được!"Xa Chính Hiên nói: "Không thì ba chúng ta đi thôi, để chị dâu ở nhà nghỉ ngơi chờ chúng ta."Ôn Tiểu Nhã lại nói: "Mấy người chắc tìm được đường về không? Đừng để đi lạc."Lão Tứ nói: "Chị dâu, chị có xem thường chúng em quá rồi đó, bò lên một ngọn núi có gì mà lại lạc đường?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy thì được rồi, tôi ở nhà chờ mọi người, nhớ đi cẩn thận một chút, thời điểm này trên núi có rất nhiều mũi."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bọn em có cần chuẩn bị thức ăn không chị?"Xa Chính Hiên bất đắc dĩ nhìn Thượng Quan Uyển Nhi: "Tiểu thư à, chúng ta đi chơi một chút rồi về, em mang đồ ăn là muốn đi cắm trại trên núi hả?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Mọi người mang ít nước đi, phòng khi khát nước, tuy rằng trên núi có nước suối, nhưng sợ mọi người không uống quen được."Lúc này ở trong phòng bếp cậu hỏi bà ngoại, "Nhà chúng lại có khách tới nữa sao mẹ?"Bà ngoại đáp: "Là bạn của Nam Trì, đưa xe cho Uyển Nhi."Cậu còn chưa nói tiếp thì bà đã nói: "Liễu Hội, gọi bọn họ đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm."Mợ đi tới phòng khách lớn tiếng kêu: "Tiểu Nhã, cháu đưa bạn đi rửa tay rồi ăn cơm."Ôn Tiểu Nhã đáp: "Dạ, chúng cháu tới liền."Trước khi ăn cơm, cô có giới thiệu mọi người với nhau.
Sau đó nói: "Cậu, chiều nay ba người Uyển Nhi muốn đi leo núi.
Cậu biết ngọn núi nào có phong cảnh đẹp mà ít nguy hiểm không?"Cậu nói: "Cậu thấy mỗi ngọn núi đều không khác nhau là mấy, chỗ nguy hiểm tất nhiên cũng đẹp hơn một chút.
Mà thật ra cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là trên núi cây cối tương đối rậm rạp, động vật nhỏ cũng nhiều, thời điểm này nhiều rắn với ong mật hoang dã lắm, nếu không cẩn thận bị ông đốt, nhẹ là sưng như quả bóng, nặng là váng đầu hoa mắt.
Thậm chí là tử vong."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cậu, cậu nói cũng quá doạ người rồi, anh Chính Hiên, hay là chúng ta không đi nữa nhé, cứ ở nhà chơi, anh thấy sao?"Lão Tứ nói: "Uyển Nhi, vậy em đừng đi nữa, anh với Tam ca, hai người đi thôi."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Vậy cũng được! Em nghe cậu nói là sợ rồi."Mợ nói: "Uyển Nhi, cháu là một cô gái không cần so sánh với mấy cậu trai trẻ.
Các cậu ấy thích nhất là trò chơi nguy hiểm mà."Thượng Quan Uyển Nhi đáp: "Vẫn là mợ nói đúng."Mợ nói: "Uyển Nhi, cháu có bạn trai chưa."Thương Quan Uyển Nhi đáp: "Dạ chưa ạ."Mợ nói: "Thế lại vừa lúc, Mãn Tùng nó cũng chưa có, nó vừa gọi điện thoại về cho mợ bảo chiều nay về ăn cơm, đến lúc đó hai người nói chuyện với nhau nhé."Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Xa Chính Hiên, nhìn không ra được suy nghĩ của anh là gì?Lão Tứ cổ vũ nói: "Mợ, Uyển Nhi giờ cũng già đầu rồi, nếu kết thân với Mãn Tùng cũng tốt, cái này gọi là thân càng thêm thân."Cậu nhìn vợ của mình không hài lòng nói: "Bà đừng có ghép loạn uyên ương, Uyển Nhi là người thành phố, gia đình tốt như vậy.
Bà muốn con dâu tới điên rồi sao!"Mợ nói: "Ah, thật là, tôi quên mất."Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Xa Chính Hiên không nói gì nên liền nói: "Mợ, cháu chưa bao giờ chọn dựa và xuất thân, hoàn cảnh gia đình, chỉ cần người hợp ý, thì mọi chuyện không có vấn đề."Lão Tứ cười thầm nói: "Uyển Nhi, anh cổ vũ em.
Nói không chừng sau này em với chị dâu càng thêm thân ha?"Ôn Tiểu Nhã cũng biết Thượng Quan Uyển Nhi thích Xa Chính Hiên, còn Xa Chính Hiên lại chưa nói thích hoặc không thích.
Nhưng lúc Uyển Nhi tùy ý gọi vẫn tới ngay.Ôn Tiểu Nhã nói: "Chính Hiên, tôi quen anh cũng lâu như vậy rồi sao không thấy anh dẫn bạn gái tới ra mắt."Xa Chính Hiên nói: "Em chưa vội, muốn vui chơi một chút sau lại tìm bạn gái."Bà ngoại nói: "Chính Hiên, đừng có chơi ngoài, bạn gái tìm thì phải tìm, đừng để tới lúc cô gái tốt đều biến thành vợ của người khác, rồi cháu lại hối hận."Bà ngoại nhìn ánh mắt của Thượng Quan Uyển Nhi là có thể đón được cháu nó thích Xa Chính Hiên.Xa Chính Hiên cười đùa nói: "Cháu nhất định nghe lời bà ngoại, từ hôm nay trở đi, cháu sẽ tìm nhanh một cô bạn gái rồi kết hôn sinh con, để ba của cháu cũng an tâm."Lão Tứ chen ngang: "Bà ngoại, sao bà không nói về cháu! Cháu cũng chưa có bạn gái nè?"Xa Chính Hiên nói: "Cậu còn không biết xấu hổ à, còn nói không có bạn gái?"Lão Tứ nói: "Thật mà em đâu có đâu!"Xa Chính Hiên nói: "Nếu anh nhớ không lần, từ lúc anh quen biết cậu thì cậu còn một tuần theo đuổi một cô mà.
Giờ mà tính thì chắc xe tải cũng không chứa đủ."Lão Tứ nói: "Mấy người đó thì tính là bạn gái cái gì? Tới bạn bè còn không được tính."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Hai anh còn muốn đi leo núi không? Không đi thì nói tiếp đi, còn đi thì ăn nhanh lên rồi đi leo núi."Xa Chính Hiên với lão Tứ mới không thèm nói mấy cái nhàm chán đó, bọn họ ăn cơm nước xong liền thay đổi một bộ quần áo vận động cùng giày rồi đi leo núi.-----*tym*----Editor: AlissaCập nhật 20.8.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện.