Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 74: Có Chuyện Gì Từ Từ Nói Tốt





Ôn Chấn Hoa sau khi gọi điện thoại cho Ôn Hằng liền tới nơi này gọi một bàn đồ ăn rồi ngồi đợi.

Khi Ôn Tiểu Nhã và mọi người tới nơi, Ôn Bối Bối nói: "Ba, bọn con đến rồi."Ôn Chấn Hoa nói: "Tới là tốt rồi" Sau đó nhìn đến Thượng Quan Nam Trì đen mặt.Bà nói: "Đây là ba Tiểu Nhã sao! Tôi là bà của Nam Trì, cậu có thể gọi tôi bà thông gia là được."Ôn Chấn Hoa cười nói: "Vâng.

Xin chào bà thông gia." Sau đó kêu người phục vụ gọi đồ ăn.Thượng Quan Nam Trì một câu cũng chưa nói, bà nói: "Nam Trì, nhìn thấy bố vợ mà cháu không nói gì sao?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Con chào ba vợ."Ôn Tiểu Nhã trong lòng đang tức giận, vừa thấy Thượng Quan Nam Trì miễn cưỡng gọi ba mình như thế này.


Liền nói: "Thượng Quan Nam Trì, anh không muốn kêu thì đừng kêu, hà tất phải làm mình khó xử."Thượng Quan Nam Trì nói: "Ôn Tiểu Nhã, em có ý kiến gì với anh sao, em rốt cuộc muốn như thế nào."Ôn Chấn Hoa nói: "Tiểu Nhã, kêu chính là xưng hô, con so đo làm gì?"Bà nội nói: "Nam Trì, cháu tức giận cái gì nha! Là cháu làm sai."Thượng Quan Nam Trì nói: "Vâng, là cháu sai rồi, là cháu làm sai!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh không sai, là em sai rồi, em không nên tính toán chi li, về sau em sẽ không như vậy, em sẽ rộng lượng hơn.

Anh đừng nóng giận, em sẽ không ngại chuyện tốt."Ôn Chấn Hoa nói: "Tiểu Nhã, con nói cái gì vậy! Có nói cái gì tốt thì nói."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, bà xem, không phải cháu đối với cô ấy không tốt, chính là cô ấy rất thích bị cắm sừng."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, cháu ăn no rồi, bà cứ từ từ ăn, cháu ra bên ngoài hít thở không khí chờ bà."Bà nội nói: "Được được, đừng đi xa quá, chờ bà rồi chúng ta cùng nhau trở về." Ôn Tiểu Nhã cười cười, liền đi ra ngoài.Bà nội nói: "Nam Trì, cháu còn không đi xem Tiểu Nhã sao?"Thượng Quan Nam Trì liền đi theo ra ngoài, nói: "Ôn Tiểu Nhã, em rốt cuộc muốn như thế nào."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh hỏi rất hay, tôi cũng muốn hỏi anh muốn như thế nào."Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh không muốn gì hết."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh không muốn thì tốt, anh đưa bà nội trở về đi, tôi muốn sống ở nhà một thời gian, bà lớn tuổi rồi đừng để bà nhọc lòng."Thượng Quan Nam Trì nói: "Em còn biết lo lắng tuổi của bà cao sao! Vậy chúng ta cùng nhau về."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi đã nói, tôi không muốn trở về, hiện tại mẹ kế đối xử với tôi rất tốt.

Anh không cần lo lắng."Thượng Quan Nam Trì nói: Ôn Tiểu Nhã, em thật sự muốn anh quỳ xuống cầu xin em phải không? Cả nhà anh đã đến xin mà em còn không trở về."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi đâu có kêu mọi người tới.

Là anh có chút chuyện nhỏ thế cũng nói với bà."Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu em không tắt máy, còn thời gian, anh sẽ không nói với họ, em cũng biết là việc nhỏ, vậy cùng anh trở về."Ôn Tiểu Nhã nói: "Không về."Thượng Quan Nam Trì nói: "Em không trở về anh sẽ đi tìm Tô Thiến Thiến."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh đi đi, tôi giúp anh."Thượng Quan Nam Trì nói: "Em đừng hối hận."Ôn Tiểu Nhã nói: "Sẽ không đâu."Thượng Quan Nam Trì xoay người đi vào nói: "Bà nội, Uyển Nhi chúng ta về."Nãi nãi nói: "Tiểu Nhã đâu! Nó không về sao?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Chúng ta trèo cao không nổi."Ôn Chấn Hoa nói: "Nam Trì, mọi người chờ tôi một chút, tôi đi khuyên nó."Ôn Chấn Hoa đi đến bên Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, con cũng đừng cố chấp như vậy được không.

Thượng Quan Nam Trì đã hạ thấp bản thân đến đón con về, con liền cùng cậu ấy về đi, qua mấy ngày nữa con muốn về, chúng ta sẽ đến đón con."Ôn Tiểu Nhã nói: "Ba, con bây giờ thật sự không nghĩ sẽ trở về, lần này trở về dì và Bối Bối đối với con rất tốt, con thật sự rất lâu rồi không có gia cảm giác này, con chỉ muốn được hưởng thụ một gia đình hạnh phúc."Ôn Chấn Hoa nói: "Vậy con cũng nên nói rõ ràng với bà nội, đừng làm bà ấy hiểu lầm.

Bà ấy lớn tuổi như vậy còn tới đưa con về."Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu đi theo Ôn Chấn Hoa vào, nói với bà nội: "Bà nội, con xin lỗi, làm bà nhọc lòng rồi.

Con muốn ở nhà, chờ thêm một thời gian, con sẽ tự trở về."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, xem ra cho dù bà già này có tới, cũng không có mặt mũi nào, bà biết là Nam Trì không đúng, nhưng Tiểu Nhã à, cháu thông cảm cho nó một chút.


Hai người ở bên nhau là phải hiểu nhau.

Đương nhiên bà cũng không nói cháu không tốt, vậy nên cháu hãy bỏ qua."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Tiểu Nhã, con đi theo bà nội về đi! Nếu ngày mai con muốn tới, dì kêu Bối Bối đến đón con."Ôn Tiểu Nhã nhìn bà nội, rồi nhìn ba và dì, sau đó gật đầu nói: "Vậy được rồi!"Bà nội nhìn Ôn Tiểu Nhã đáp ứng rồi.

Nói: "Nam Trì, mau đỡ Tiểu Nhã, đừng để ngã."Ôn Tiểu Nhã bọn họ đi rồi, Ôn Bối Bối nói: "Không nghĩ anh rể nghe lời bà nội như vậy."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Rất nghe lời."Ôn Chấn Hoa nói: "Tiểu Nhã cùng cậu ấy cũng không biết sống như thế nào, cậu ấy quen quản lí công ty, Tiểu Nhã lại cố chấp, thật là làm người khác lo lắng."Sau đó còn nói thêm: "Ba đi tính tiền, hai người có muốn đi ra ngoài chơi không, ba còn phải về đi làm."Ôn Bối Bối nói: "Con với mẹ đi chơi một chút, lâu rồi không đi chơi." Ôn Chấn Hoa gật đầu đi tính tiền, nhưng nhân viên nói đã có người thanh toán.Trên xe điện thoại Ôn Tiểu Nhã vang lên, vừa thấy là ba ba gọi tới, Ôn Tiểu Nhã nói: "Ba."Ôn Chấn Hoa nói: "Tiểu Nhã, con giúp ba cảm ơn Nam Trì, cảm ơn cậu ấy giúp ba tính tiền, vốn là ba mời khách vậy mà để cậu ấy tính tiền."Ôn Tiểu Nhã nói: "Vâng vâng." Sau đó liền tắt điện thoại.Bà nội nói: "Tiểu Nhã, làm sao vậy."Ôn Tiểu Nhã nói: "Ba cháu nói, Nam Trì đã tính tiền, vốn là ba cháu mời khách, vậy mà Nam Trì lại tính tiền, muốn cháu cảm ơn Nam Trì."Thượng Quan Nam Trì nói: "Việc nhỏ, không cần cảm ơn."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, bà ở cùng bọn cháu vài ngày đi!"Bà nội nói: "Bà sẽ không ở đấy, nhưng Uyển Nhi sẽ sống với bà, bà trở về, trong nhà vẫn cần bà!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, cháu xin lỗi vì đã làm bà nhọc lòng, lần sau cháu sẽ không như vậy."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, Nam Trì hai người ở bên nhau phải hòa thuận biết không?"Ôn Tiểu Nhã và Thượng Quan Nam Trì đồng thời nói: "Dạ vâng."Bà nội nói: "Nam Trì, cháu với Tô Thiến Thiến nếu không có gì thì đừng gặp mặt.

Tiểu Nhã tức giận là bởi vì nó quan tâm cháu.

Không phải nó keo kiệt không hiểu chuyện."Ngừng một chút lại nói: "Tiểu Nhã, Nam Trì và Tô Thiến Thiến đã là chuyện quá khứ.

Bà biết Nam Trì sẽ không theo Tô Thiến Thiến.


Cháu phải tin tưởng nó cho dù Tô Thiến Thiến có mưu kế gì, Nam Trì không phải mỗi ngày đều ở cùng cháu sao? Nếu cháu đi rồi, nó liền trúng kế.

Tô Thiến Thiến chính là muốn cháu đi, lại nói cháu đang có con với Nam Trì.

Cháu còn sợ Tô Thiến Thiến làm gì.

Cháu phải sống tốt với Nam Trì và làm cho cô ta tức chết mới đúng."Ôn Tiểu Nhã cười nói: "Bà nội, bà trước kia cũng hay đấu với tiểu tam sao! Sao bà lại có nhiều kinh nghiệm như vậy."Bà nội nói: "Con nhóc này, còn lấy bà già này làm trò!"Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, nếu bà dạy Tiểu Nhã như vậy, sớm hay muộn cháu cũng sẽ thành tùy tùng cho cô ấy." Bạn đang đọc truyện tại dembuon chấm vnÔn Tiểu Nhã nói: "Làm anh thành tùy tùng của em cũng tốt, sau này có thể nhờ vả anh."Bà nội nói: "Tiểu Nhã, nói rất hay, chính là như vậy.

Về sau cháu liền không cảm thấy ấm ức."Thượng Quan Nam Trì nói: "Bà nội, ai là cháu bà vậy, bà đã quên rồi sao."Bà nội nói: "Bà hiện tại chỉ nhớ rõ Tiểu Nhã, người khác đều không nhớ rõ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nội, cháu yêu bà." Nói xong hôn lên mặt bà nội một cái.Thượng Quan Nam Trì bất đắc dĩ lắc đầu.-----*tym*----Editor: BongCập nhật 30.8.2021.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.