Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 82: Trở Về Làm





Lần này Thượng Quan Nam Trì không cản Ôn Tiểu Nhã nữa, Ôn Tiểu Nhã cũng không khóc.

Thượng Quan Nam Trì cứ như vậy mà nhìn Ôn Tiểu Nhã rời đi rồi mới về nhà ăn cơm, anh nói: "Vú Phương, bộ quần áo này không phải ném tôi đã ném ở phòng khác rồi hay sao? Như thế nào lại có trong phòng."vú Phương nói: "Là tôi lấy lại đây, vốn dĩ tôi không định lấy đâu, nhưng mà khi mở ra nhìn thấy nó vẫn mới, tôi thấy vứt bỏ thì quá đáng tiếc, cho nên liền lấy lại."Thượng Quan Nam Trì nói: "Ừm, không có việc gì, vú đi xuống trước đi!"Về phía Ôn Tiểu Nhã thì lúc này cô đã trở lại phòng thuê của mình.

Tắm rửa xong rồi đi ngủ, bởi vì ngày mai cô còn muốn đi làm.Ngày hôm sau, Ôn Tiểu Nhã dậy rất sớm, chuẩn bị tốt hết thảy, liền đi làm.

Cô vào trong văn phòng của Lưu Yến.


Lưu Yến nhìn thấy cô, kinh ngạc nói: "Tiểu Nhã, mới sáng sớm em tới đây làm gì."Ôn Tiểu Nhã nói: "Đương nhiên là tới làm nha! Thượng Quan Nam Trì chưa nói với chị sao?"Lưu Yến nói: "Không có, em đã như thế này rồi mà anh ta còn chịu cho em đi làm sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chịu với không chịu cái gì chứ! Từ giờ tới lúc dự sinh không phải còn lâu à? Chị cứ sắp xếp công việc cho em như thường là được rồi!"Lưu Yến đùa với nói: "Nếu bà chủ đã nói như thế chị đây sao có thể để em ngồi không được chứ? Giờ em tới thắng chỗ Lan Lan mà làm luôn đi!"Ôn Tiểu Nhã nói:"Cảm ơn sếp" Liền đi ra ngoài.Sau khi Lưu Yến nhìn Ôn Tiểu Nhã rời khỏi đây liền gọi điện thoại cho Thượng Quan Nam Trì, Thượng Quan Nam Trì còn ở nhà, nhìn thấy Lưu Yến gọi điện thoại liền tiếp.Lưu Yến nói: "Ông chủ, Tiểu Nhã vừa tới chỗ của tôi đưa tin, tôi đã để cho cô ấy làm chỗ trước kia cô ấy và Lan Lan từng làm chung chờ có thời cơ thích hợp lại nói."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tùy, về sau không phải chuyện quan trọng, thì cô tự giải quyết là được."Lưu Yến không thể hiểu được, ngày thường Thượng Quan Nam Trì đối Ôn Tiểu Nhã cũng không phải là bộ dáng này, thật là đàn ông thay lòng đổi dạ thật mau.Thượng Quan Nam Trì không nghe Lưu yến nói chuyện, liền hỏi: "Còn có chuyện gì không?"Lưu Yến cười trừ nói: "Không có không có." Sau đó liền cúp điện thoại.Thượng Quan Nam Trì lầm bầm lầu bầu nói: "Ôn Tiểu Nhã, em thật đúng là nói được làm được giữ chữ tín thật sự! Anh xem em có thể kiên trì đến lúc nào nếu như em làm thương gì đến con của chúng ta.

Anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho em."Ôn Tiểu Nhã đi làm, không thể hiểu được đánh cái đánh hắt xì.

Lan Lan thấy được nói: "Tiểu Nhã, không có việc gì đi! Không phải cậu đang ở nhà nghỉ ngơi sao? Sao cứ một phải hay phải mà vác cái bụng bầu đi thế này.

Thượng Quan Nam Trì nhà cậu đồng ý chưa?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Tớ mới chia tay anh ấy rồi.

Sau này cậu đừng nhắc tới anh ấy trước mặt tớ nữa."Lan Lan nói: "Không thể nào! Hai người khác cậu lại giận dỗi cái gì nữa đấy.

Nhìn hai người yêu đương thôi cũng thấy mệt mỏi rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Lần này là thật sự chia tay."Lan Lan nói: "Cái gì mà lại còn thật sự chia tay nữa! Không phải trong bụng cậu vẫn còn con của anh ấy sao? Có con rồi thì không thể chia tay được đâu cậu yên tâm đi! Quá mấy ngày thì tốt rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tới bây giờ vẫn còn đang nghĩ có nên để lại được con này nữa hay không đây.

Nếu để lại chuyện giữa tớ và anh ấy có lẽ cả đời này cũng không thể bỏ được sạch sẽ.

Còn nếu bỏ có lẽ cả đời này sẽ không thể ở bên nhau."Lan Lan nói: "Xem ra chuyện giữa hai người lần này là nghiêm trọng thật rồi hai người là có chuyện gì thế?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Nói ra thì rất dài, hiện tại đi làm thời gian liền không nói.


Đợi đến hết giờ làm cậu mời tớ ăn cơm rồi tớ sẽ kể lại cho."Lan Lan nói: "Cũng được! Ai bảo tớ lại lo lắng chuyện của hai người như thế chứ." Ôn Tiểu Nhã cười cười.Buổi chiều tan tầm, Lan Lan cùng Ôn Tiểu Nhã đi ăn cơm chiều.

Vừa ăn Lan Lan vừa hỏi: "Mau nói đi! Tôi đã đợi cả một ngày nay rồi đấy."Ôn Tiểu Nhã nói: "Nói cái gì?"Lan Lan nói: "Cậu đây là muốn lừa tớ đúng không?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Ồn muốn chết, không thể chờ đợi ăn hết bữa nay hay sao?"Lan Lan nói: "Mau nói."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được rồi! Lan Lan tớ đã suy nghĩ kỹ tớ và Thượng Quan Nam Trì, thật sự không thích hợp.

Cậu biết anh ấy đã làm chuyện gì đối với tớ không?"Lan Lan nói: "Anh ấy làm cái gì!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Tô Thiến Thiến không phải mua quà từ nước ngoài cho anh ấy hai sao? Không nghĩ tới là một bộ quần áo, ngày hôm qua anh ấy vậy mà lại mặc bộ quần áo đó đi ăn cơm với tớ kết quả không biết sao xui xẻo thế nào mà lại gặp phải Tô Thiến Thiến.

Tô Thiến Thiến còn nói vẫn luôn nhớ rõ Thượng Quan Nam Trì mặc quần áo như thế thì rất đẹp còn nói rất nhiều."Lan Lan nói: "Vậy cũng không phải Thượng Quan Nam Trì sai."Ôn Tiểu Nhã nói: "Sao lại không phải anh ấy sai.

Ai bảo anh ấy lại mặc bộ quần áo đấy chứ! Không phải anh ấy còn rất nhiều quần áo hay sao."Lan Lan nói: "Nguyên lai là ghen nha! Bạn có hỏi anh ấy cái gì không?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Hỏi, vậy mà anh ấy bảo là không biết nói là thuận tay lấy, còn trách tớ không biết quản lý quần áo cho anh ấy."Lan Lan nói: "Nghe tới là việc nhỏ nha!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Điên nhất chính là Tô Thiến Thiến nói anh ấy mặc cái gì thì đẹp vậy mà anh ấy vẫn còn luôn nhớ rõ, hơn nữa đại bộ phận quần áo đều là dựa theo lời nói của tô Thiến Thiến mà mua."Lan Lan nói: "Vậy thì cũng giận thật nhưng cũng không đến mức chia tay đi?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Còn có căn phòng mà trước kia hai chúng ta ở đều là do mấy năm trước anh ấy mua cho Tô Thiến Thiến ở, hơn nữa nội thất bên trong là anh ấy cùng Tô Thiến Thiến tỉ mỉ chọn lựa.

Bực mình hơn là cái giường kia còn là giường mà Tô Thiến Thiến từng ngủ qua.

Vậy mà anh ấy còn cho tớ ngủ lên trên đó được.

Đã thế mấy năm rồi khóa cửa vẫn còn chưa từng đổi.


Ngày đó Tô Thiến Thiến trực tiếp lấy chìa khóa mở cửa đi vào, sau lại tuy có đổi nhà khác rồi anh ấy cũng đã nhận sai.

Tui rằng nói tha thứ nhưng là lòng tớ vẫn rất hụt hẫng."Lan Lan nói: "Được rồi đừng buồn nữa, ăn cơm, về sau không cần ở với anh ấy nữa là được."Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu với học trưởng khi nào kết hôn nha!"Lan Lan nói: "Tháng sau, hôm nay chắc cũng là ngày mùng mấy rồi chắc tầm trên dưới 20 ngày nữa ha?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chúc mừng hai người.

Đến lúc đó chớ quên gọi cho tớ đấy."Lan Lan nói: "Quên ai cũng không quên cậu đâu.

Tiểu Nhã có thật sự thích cứ như vậy mà chia tay với Nam Trì sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Không thì còn có thể thế nào tớ đã nghĩ kỹ rồi không có anh ta thì tớ còn có thể như thế nào chứ tớ ổn mà."Lan Lan nói: "Chính là đứa nhỏ này làm sao bây giờ! Đều lớn như vậy, các thật sự định bỏ nó sao? Cậu thật sự nhẫn tâm được hả? Còn nếu cậu muốn xin nó ra đi làm sao có thể nuôi sống nổi chứ tự nuôi cậu đã là cả một vấn đề rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Để sau này rồi tính tiếp!"Lan Lan nói: "Nếu không để tớ gọi điện cho Thượng Quan Nam Trì, kêu anh ta tới đón cậu sau đó hai người nói chuyện lại một lần nữa."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tốt nhất là cậu đừng có gọi.

Bằng không anh ta lại được tớ tưởng rằng sẽ không thể sống thiếu anh."Lan Lan nói: "Đứa nhỏ mấy tháng?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Năm tháng."Lan Lan nói: "Tớ vẫn cảm thấy cậu lên trở về đi bụng đã lớn như vậy còn đi làm nếu không cẩn thận đứa con trong bụng có làm sao thì Thượng Quan Nam Trì khẳng định sẽ không để cậu sống yên ổn đâu."Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có việc gì, dù sao hiện tại tớ còn đang tìm lý do để bỏ nó đây nếu mà bỏ được dễ như thế thì đây lại là lý do tốt."Lan Lan nói: "Tiểu Nhã, chớ chọc Thượng Quan Nam Trì, nghe lời, trở về liền không có việc gì, mọi người đều nhìn được anh ấy thật sự yêu cậu mà."Ôn Tiểu Nhã nói: "Thôi không nói nữa.

Sau này tính tiếp." Lan Lan gật gật đầu.-----*tym*-----Editor: HeheeCập nhật 7.9.2021.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.