Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 86: Tự Tìm





Cứ như vậy qua hơn mười ngày, Thượng Quan Nam Trì cùng Ôn Tiểu Nhã chưa nói chuyện với nhau, Lan Lan cầm thiệp mời tới đưa cho Ôn Tiểu Nhã cùng Lưu Yến còn có mấy đồng nghiệp tốt nữa.Ôn Tiểu Nhã nói: "Lan Lan, chúc mừng cậu nha! Rất nhanh sẽ làm cô dâu."Lan Lan nói: "Cảm ơn cậu, Tiểu Nhã cậu cùng với Thượng Quan Nam Trì nên tốt với nhau một chút.

Hai người cứ như vậy quan hệ xuống dốc là không phải là một chuyện tốt!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu đừng lo lắng chuyện này, cứ yên tâm làm cô dâu đi!"Lúc này Thượng Quan Nam Trì tới, vì Ôn Tiểu Nhã ở đây cho nên mỗi ngày anh đều đến đây, sợ Ôn Tiểu Nhã xảy ra chuyện gì.Lan Lan đến văn phòng của Thượng Quan Nam Trì, Thượng Quan Nam Trì nói: "Có chuyện gì."Lan Lan nói: "Đây thiệp mời đến đám cưới của chúng tôi, hy vọng lúc đó anh có thể tham gia."Thượng Quan Nam Trì cầm thiệp mời nói: "Tôi đã biết."Lan Lan không có ý định đi, Thượng Quan Nam Trì hỏi: "Còn có chuyện gì?"Lan Lan nói; "Anh định để quan hệ với Tiểu Nhã tồi tệ hơn sao? Tiểu Nhã là người có tính tình ngoan cố, nhưng anh có thể đừng cùng Tô Thiến Thiến thân thiết như vậy!"Thượng Quan Nam Trì nói: "Là Tiểu Nhã nhờ cô tới nói cái này sao?"Lan Lan nói: "Không phải, anh cùng cậu ấy quen biết nhau lau như vậy, anh còn không biết tính tình của cậu ấy sao? Cậu ấy sẽ thế nào nếu tôi không nói, tôi nhìn tâm trạng của Tiểu Nhã càng ngày càng buồn, anh không cảm thấy Tiểu Nhã dạo này gầy đi à?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Đấy là tự cô ấy muốn thế.


Lại không phải tôi đuổi cô ấy đi hay bắt cô ấy đi làm cả."Lan Lan nói: "Thật là không biết nói gì cho phải." Sau đó rời đi.Thượng Quan Nam Trì thấy Lan Lan rời đi rồi, đắc ý nói, Ôn Tiểu Nhã, mới có thể mà em đã không chịu nổi, nếu em còn không về nhà.

Còn thật là quá đáng, anh muốn em nhận thua, sau đó ngoan ngoãn tự động trở về.Bên kia Tiểu Vũ thấy Tô Thiến Thiến muốn đi ra ngoài, lại hỏi: "Chị Thiến Thiến, chị định đi ra ngoài sao?"Tô Thiến Thiến nói: "Đúng vậy, hôm nay chị có hẹn đi ăn cơm cùng Nam Trì."Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, xem ra trong khoảng thời gian này quan hệ của hai người có vẻ rất tốt!"Tô Thiến Thiến nói: "Tất nhiên rồi! Nói tóm lại chị nhất định phải nắm chặt anh ấy.

Anh ấy chính là mục đích mà chị về nước."Tiểu Vũ làm tay cố lên nói: "Chị Thiến Thiến, cố lên." Tô Thiến Thiến vui vẻ.Cô mỗi lần vào cửa hàng váy cưới đều cố ý đi dạo một lúc, mới đi tới tìm Quan Nam Trì, hình như là sợ người khác không biết cô tới đây.

Lần này cũng không ngoại lệ, cô đi đến trước mặt của Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Ôn, tôi hẹn Nam Trì ăn cơm, cô có muốn đi cùng không?"Ôn Tiểu Nhã không nghĩ tới Tô Thiến Thiến đến đây để nói những lời này, cô nói: "Vậy hai người đi đi! Tôi còn phải đi làm."Tô Thiến Thiến nói: "Thật đáng tiếc, Nam Trì nói sẽ dẫn tôi đi dạo phố, tưởng cô sẽ đi nên tôi lỡ đáp ứng rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy chúc mừng cô nhé.

Cô đợi lâu chắc mệt rồi!"Tô Thiến Thiến không sao cả nói: "Không khổ không có việc gì, bởi vì sự trả giá của tôi là đáng giá.


Lại nhìn bộ dáng của cô Ôn, tôi đều cảm thấy cô không đáng giá, Nam Trì có tiền như vậy, tại sao lại để phụ nữ mang thai đi làm, tự mình kiếm tiền! Để tôi nói với anh ấy."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ấy không cho tôi đi, ở nhà lâu quá nên tôi muốn đi làm thôi."Tô Thiến Thiến phụt cười nói: "Cô Ôn, cô thật đáng yêu, chuyện của cô với Nam Trì, Nam Trì đều nói hết cho tôi nghe rồi, cô nói với tôi rằng ở nhà chán quá, tôi thật kính nể khả năng nói dối không cần chuẩn bị của cô!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Tô có biết thì như thế nào, tốt nhất cô nên quản tốt bản thân mình đi."Tô Thiến Thiến nói: "Cô Ôn, cô nói vậy là có ý gì, tôi vì sao phải quản tốt bản thân! Tôi chính là không quản tốt bản thân mình, đâu là tiệm của Nam Trì thì tôi tới đó."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi biết, cô tới đây là cười nhạo tôi, cô cũng không cần thiết phải tỏ ra mình có bao nhiêu ghê gớm.

Nhưng là cô đừng quên trong bụng tôi có đứa con của Thượng Quan Nam Trì, cô có tin chỉ cần tôi nói một câu thì Thượng Quan Nam Trì có bận bao nhiêu sẽ lập tức chạy đến đây.

Nếu đổi lại là cô, có nói mười câu anh ấy cũng không đến."Tô Thiến Thiến nói: "Cô Ôn, cô ra nông nỗi này rồi còn mạnh miệng, không sợ sẽ cắn phải đầu lưỡi à?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Không phải tôi mạnh miệng mà tôi tin tưởng người Nam Trì yêu chính là tôi, mà không phải cô, nếu không chúng ta thử xem."Tô Thiến Thiến nói: "Tôi không có ý định chơi cùng cô cái trò nhàm chán này, Nam Trì còn đang chờ tôi." Nói xong liền đi tới tìm Nam Trì.Tô Thiến Thiến đi rồi, Ôn Tiểu Nhã chạy nhanh dùng tay vịn vào tường, cô cảm thấy chóng mặt, trước mắt toàn là mảnh đen.

Lan Lan thấy được, chạy nhanh tới đỡ Ôn Tiểu Nhã.

Cô nói: "Tiểu Nhã, cậu có sao không?"Ôn Tiểu Nhã không trả lời cô ấy, cả người ngã xuống dưới.


Lan Lan kêu lên: "Tiểu Nhã, Tiểu Nhã." Các đồng nghiệp thấy được đến gần, liền vây lại gọi tên cô.Ôn Tiểu Nhã chậm rãi mở to mắt ra nhìn, cười cho qua nói: "Mình không có việc gì, chỉ là vừa nãy cảm thấy đầu hơi choáng, sau đó cái gì cũng không thấy nữa.

Cảm ơn mọi người, mình không có việc gì." Nói xong liền đứng lên, cô vừa đứng lên, thiếu chút nữa lại ngã xuống.Lan Lan nói: "Tiểu Nhã, nếu không cậu hãy nghỉ ngơi một chút đi, mình thấy dạo này tinh thần không tốt, có phải bị mất ngủ hay không!"Lúc này Thượng Quan Nam Trì cùng Tô Thiến Thiến cùng nhau đi ra, nhìn đến bên kia nhiều người vây quanh Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì tới nói: "Đây là thời gian làm việc, xúm lại một chỗ làm gì?"Lan Lan nói: "Anh không nhìn thấy sao? Nơi này có người bị bệnh."Ôn Tiểu Nhã nói: "Lan Lan cậu nói ai bị bệnh."Thượng Quan Nam Trì cũng hỏi: "Ai bị bệnh, bị bệnh thì đến bệnh viện đi! Vây quanh ở đây có tác dụng gì." Anh nói xong, mọi người xung quanh giải tán.

Sau đó anh nhìn sắc mặy Ôn Tiểu Nhã không tốt lắm nói: "Ôn Tiểu Nhã, là cô bị bệnh hả? Bị bệnh thì đi bệnh viện đi, bệnh viện cách nơi này không xa, mười phút là đến."Lan Lan nói: "Cặn bã."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi tốt lắm! Ai nói tôi bị bệnh."Thượng Quan Nam Trì trong lòng nói, em cứ ngoan cố đến chết đi, em không thể nói với anh một câu được hay sao? Bên ngoài anh vẫn nói: "Không bị bệnh thì lập tức đi làm đi." Nói xong liền rời đi.Lưu Yến nói: "Tiểu Nhã, em vào văn phòng chị ngủ một chút, chị thấy em không cần thiết cậy mạnh với ông chủ." Sau đó Lưu Yến đỡ Ôn Tiểu Nhã đi nghỉ ngơi.Lưu Yến nói: "Tiểu Nhã, em với ông chủ là như thế nào, em có thể nói với chị được không?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chúng em chia tay rồi."Lưu Yến nói: "Sao có thể, ông chủ đối với em rất tốt mà."Ôn Tiểu Nhã cười lạnh một chút nói: "Tốt như thế nào chứ, chị cũng không phải vừa nãy nhìn thấy hết rồi sao?"Lưu Yến nói: "Có lẽ anh ta cố ý chọc giận em thì sao, thử nói chuyện với anh ta xem."Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị không phải nói là muốn em đi cầu xin anh ta cho em trở về! Em cảm thấy không cần thiết, dù có chết em cũng không cầu xin anh ta."Lưu Yến nói: "Em nhìn lại bản thân mình xem, thật khiến người khác đau lòng."Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có việc gì."Lưu Yến nói: "Nhìn thấy em không tốt mình liền cảm thấy tự trách, nếu không phải tại chị, em cũng sẽ không ra bộ dáng này! Có lẽ em chỉ muốn một hạnh phúc bình thường." Đã full tại dembuon chấm vnÔn Tiểu Nhã nói: "Sếp à, như thế nào lại có thể trách chị cơ chứ! Muốn trách thì phải trách bản thân em, lại nói hiện tại em sống rất tốt."Ôn Tiểu Nhã lại nói: "Sếp, có thể từ ngày mai có thể em sẽ không đến làm.

Em cảm thấy có chút mệt."Lưu Yến nói: "Được, em không cần đến làm, đợi đến khi nào em sinh con ra rồi hẵng đi."Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu.-----*tym*----Editor: NgọcCập nhật 12.9.2021.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.