Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

Chương 209: 209: Có Thù Tất Báo




“Chưa thử.


“…”
Đừng có thành thật như thế chứ?
Còn chưa từng thử qua mà cũng dám nói ra ngoài thì còn ai mà dám mua hàng đây?
Được rồi, nhất định là có!
Thẩm Ngân Tinh ngồi trong văn phòng, nghe Sở Diệc trả lời xong, hơi khó chịu đưa tay lên xoa xoa mày.

Người đàn ông này!
Sở Diệc dừng lại vài giây, sau đó vô cảm nhìn máy quay nói: “Nhưng tôi rất ngưỡng mộ người pha chế nước hoa…Tôi đã từng sử dụng nước hoa mà cô ấy chế tạo, và tôi chưa từng có ý định sẽ thay đổi loại khác.


Thẩm Ngân Tinh thở phào nhẹ nhõm.

Thật là.

.

Cách màn ảnh còn nói đùa với cô!

Nhưng vì cậu ta quảng cáo cho cô, nên phần ân tình này cô sẽ nhớ kỹ.

Thẩm Ngân Tinh cong môi, có mấy lời này của Sở Diệc, Thẩm Tư Duệ có muốn bôi xấu cô một lần nữa vì Tô thị là chuyện không thể nào.

So lượng fan với Sở Diệc thì cô ta còn kém xa lắm.

Nếu là lúc trước, có khả năng Thẩm Tư Duệ sẽ thử, dù sao cô và cô ta không phải người trong cùng giới giải trí.

Sở Diệc vừa trở về nước, cô ta liền đối đầu với Sở Diệc!
Nếu như cô ta không muốn chết sớm thì…
Thẩm Ngân Tinh nhướng mày, ném cây bút bi trên bàn xuống đứng dậy gọi Hứa Thanh Vy đi ăn cơm trưa.

Tại sao lại thông báo vào buổi trưa?
Bởi vì cô không muốn người nào đó được thoải mái ăn trưa!
Cũng không thể để thất vọng mất từ “Có thù tất bào” này!
Trong phòng hội nghị của Tô thị, sau khi nghe Sở Diệc nói, sắc mặt của các cổ đông càng tệ hơn!
“Không ngờ Sở Diệc và giám đốc Thẩm lại có quan hệ như vậy!”
“Nói đúng ra, người ta bây giờ không phải giám đốc Thẩm của chúng ta nữa.

Nghĩ lại lúc trước còn có người muốn đuổi người ta đi! Chỉ vì muốn người trong lòng mình lên thay!”

“Giờ nhìn lại xem, công ty bây giờ ra cái dạng gì rồi? Cái gì mà Rosanna, tôi chỉ biết hôm qua cô ta vừa mới có một scandal, suýt chút nữa đã hại chết công ty của chúng ta! Ha ha, sao có thể so sánh được với ảnh đế được chứ?”
“Tổng giám đốc Thẩm, cô cả họ Thẩm muốn năng lực có năng lực, muốn quan hệ có quan hệ, đúng là nắm hạt dưa nhặt hạt vừng?”
“Bây giờ thì hay rồi, người ta cũng đã gia nhập vào công ty đối thủ rồi.

Lúc đầu không để công ty nhỏ này vào mắt, hiện tại có cô cả Thẩm, xoay chuyển tình thế rồi!”
“Nhìn lại Thẩm Tư Duệ…là cái thá gì chứ?”
Sắc mặt Tô Vũ tái mét: “Tổng giám đốc Trương, chú ý lời nói của ông đi!”
Trương đổng “rầm” một cái, đập bàn tức giận nói:
“Tôi nói không đúng sao? Không phải chuyện tình cảm của mấy người nên mới ảnh hướng tới tình hình của công ty sao? Nếu có giám đốc Thẩm trong công ty, làm sao có chuyện này xảy ra được chứ? Tôi hỏi cậu, công ty xảy ra chuyện, còn ngôi sao lớn của chúng ta đâu rồi? Rosanna của chúng ta đâu? Bảo tôi chú ý lời nói của mình sao? Cậu có giỏi thì lấy lại số tiền mà tôi đã mất đi rồi hãy nói chuyện với tôi.


Trương Đổng nói xong, đứng dậy rời khỏi phòng họp, đóng cửa sầm một tiếng.

Khuôn mặt Tô Vũ banh ra, nhìn các cổ đông đang tức giận xung quanh, anh ta không nhịn được lấy tay nhéo chân mày.

“Cho tôi thời gian, sẽ không có vấn đề.


Chuyện đã như vậy, Tô Vũ cũng đã nói rồi.

Cổ động chỉ có thể tiếp tục chờ xem.

Trong phòng hội nghị chỉ còn lại mình Tô Vũ, trong đầu anh ta lại vang lên những lời nói tuyệt tình lại tức giận của Thẩm Ngân Tinh, lòng bàn tay cũng vì thế mà bất giác đan vào nhau.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.