Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

Chương 242: 242: Chúng Tôi Không Bán Cho Cô




Thẩm Ngân Tinh nghe ra được sự kinh thường và châm chọc trong lời nói kia, cô hơi nhíu mày, nhìn thẳng về phía người phụ nữ vừa nói chuyện, ánh mắt nhìn bảng tên trước ngực trái của người đó.

Cửa hàng trưởng.

Lâm Quỳnh Anh đột nhiên khom lưng cười, dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác: "Thẩm Ngân Tinh, về sau mua đồ thì trước tiên nên hỏi xem bao nhiêu tiền trước rồi hãy tính tới chuyện có mua hay không, chớ có học đòi người khác nhìn trúng cái gì thì mua cái đó.


Cô ta vừa nói vừa nhìn về phía cửa hàng trưởng rồi cười rộ lên: "Cô nhìn dáng vẻ này của cô ta, có thể có nhiều tiền như vậy đưa cho cô sao!”
Đôi mắt khôn khéo của cửa hàng trưởng nhìn qua Thẩm Ngân Tinh rồi kiên quyết nói: "Thật xin lỗi, cô Ngân Tinh, bộ trang sức này, chúng tôi không bán cho cô.



Vừa rồi cô ta đã tự phân tích rất rõ ràng, bọn họ không cần vì một kẻ nghèo hèn thanh danh xấu mà đắc tội với bà chủ tương lai nhà họ Tô và hai người bạn của cô.

Đáy mắt Thẩm Ngân Tinh lướt qua một tia sáng lạnh lẽo.

“Cho nên… ý không bán cho tôi, nghĩa là cô muốn bán cho cô ta!”
“Đúng vậy.


Thẩm Ngân Tinh cười lạnh lùng, kiên nhẫn nói: "Là tôi tới trước, đồ vật cũng là tôi muốn mua trước.


Trong mắt cửa hàng trưởng hiện lên vẻ không kiên nhẫn: "Thế nhưng cô chưa trả tiền.



Thẩm Ngân Tinh nhìn lướt qua ba khuôn mặt tươi cười, sung sướng khi người khác gặp họa kia, lại nói: "Thế nhưng bọn họ cũng chưa trả tiền, cô dựa vào cái gì mà bán cho bọn họ?”
Cửa hàng trưởng hít sâu một hơi, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ không kiên nhẫn.

“Cô cả nhà họ Thẩm này, người toàn thành phố đều biết cô và giám đốc Tô đã giải trừ hôn ước, xin hỏi cô mua món đồ đôi này thì có lợi ích gì!”
Thẩm Ngân Tinh bị chọc tức tới bật cười: "Cô quản nó có ích gì với tôi làm gì! Còn nữa, ai quy định, tôi mua nó thì phải đeo cùng với giám đốc Tô?”
“Vậy tôi càng không thể bán cho cô, hiện tại ai cũng biết cô cùng người đàn ông khác quan hệ không rõ ràng ở bên nhau, đồ trang sức này tên là Touch! your! heart, có ý nghĩa như vậy, nếu chúng tôi bán cho cô thì sẽ hoàn toàn vi phạm lý niệm của nhà thiết kế Emil.

Xin lỗi, cô cả nhà họ Thẩm!”
Lúc này ngay cả nụ cười lạnh trên mặt Thẩm Ngân Tinh cũng biến mất: "Đường đường là nhãn hiệu châu báu quốc tế nổi danh trong nước mà lại có loại nhân viên như thế này, đã vậy còn là cửa hàng trưởng! Mắt nhìn người đều thấp tới vậy, xem ra nhãn hiệu này cũng chỉ có thế!”
Cửa hàng trưởng nghe vậy cũng không tức giận, còn trào phúng nói: "Cô Thẩm cũng không cần hạ thấp nhãn hiệu của chúng tôi để đề cao giá trị của mình lên như vậy! Đúng, nếu cô muốn nghĩ như vậy thì chúng tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói nhãn hiệu của chúng tôi không xứng với người có giá trị, phẩm vị cao quý như cô!”
Nói xong, cửa hàng trưởng cũng không có ý định để ý tới Thẩm Ngân Tinh nữa, mà là đi thẳng tới bên người Thẩm Tư Duệ, mặt toàn là ý cười, khách khí nói: "Cô Tư Duệ, xin hỏi cô thật sự muốn mua bộ Touch! your! heart này sao? Cô có muốn tôi giới thiệu giúp cô một chút hay không!”

Thẩm Tư Duệ yếu ớt ngẩng đầu nhìn lướt qua Thẩm Ngân Tinh, nhìn có vẻ như rất khó hạ quyết định.

Lại càng giống như là đang sợ hãi Thẩm Ngân Tinh!
Lâm Quỳnh Anh bên cạnh sớm đã bị những lời nói vừa rồi của cửa hàng trưởng kích động tới đỉnh điểm, lại nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Tư Duệ, cô ta liền bùng nổ: "Thích liền mua, cân nhắc nhiều như vậy làm gì? Cậu nghĩ cho cô ta nhưng cậu xem dáng vẻ vừa rồi của cô ta có nghĩ cho cậu chút nào sao! Cậu… cậu thật sự là làm người ta tức chết!”
Thẩm Tư Duệ giả vờ dối dắm tự hỏi một lát, sau đó khẽ gật đầu một cái: "Được, cô không cần giới thiệu cho tôi, giúp tôi gói lại là được rồi!”
“Đợi đã!” Thẩm Ngân Tinh đột nhiên khẽ quát một tiếng.

Cửa hàng trưởng quay đầu nhíu mày nhìn cô!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.