Tổng Tài Gian Ác

Chương 134: Chị đoán xem ai đến



Diệp Lăng Vi vẫn kiên cường chịu đau mà nghiến răng nói: “ Khốn nạn! Anh buông tôi ra, tránh ra..........”

Bùi Hạo Hiên ngoảnh đầu, liếc mắt nhìn cô ta, không chỉ bề ngoài giống, mà ngay cả tính cách ngang bướng cũng rất giống Hàn Gia Lệ.

Tên đàn ông đeo kính đen lúc này càng bực bội hơn, hắn giơ chân lên đạp cho Diệp Lăng Vi một cái: “ Mẹ kiếp, giả bộ trinh tiết với lão tử gì chứ? Đợi chút lão tử cho mày nếm mùi vị bị làm nhục như thế nào!” Lời nói vừa dứt, hắn đã kéo Diệp Lăng Vi sang một bên, cưỡi lên người cô ta, dùng lực xé rách quần áo cô.

“ A.......đừng.......cứu mạng.....cứu mạng........” Diệp Lăng Vi đưa tay cầu cứu về phía hắn, hắn đã nói, lần này sẽ giúp cô ta.

Bùi Hạo Hiên lạnh lùng nhìn tất cả, với tính cách của hắn, hắn sẽ không quan tâm những việc này, dù cho hắn tận mắt nhìn thì sao chứ, có điều lần này hắn đã đồng ý giúp cô ta rồi.

Khi tên kính đen ngẩng đầu lên, khẩu súng trong tay Bùi Hạo Hiên đã dí sát vào đầu hắn ta.

“ Buông cô ta ra!” trong mắt Bùi Hạo Hiên đầy vẻ tàn bạo, khẩu súng trong tay hắn dí mạnh vào đầu tên đeo kính đen.

Tên đeo kính đen toàn thân run cầm cập, hai tay giơ cao lên chầm chậm bò từ trên người Diệp Lăng Vi dậy, nhìn bọn họ không dám động đậy: “ Tha.........tha mạng cho tôi....

Diệp Lăng Vi hoảng loạn chỉnh lại quần áo trên người, sợ hãi mà chạy ra nấp sau lưng Bùi Hạo Hiên.

Bùi Hạo Hiên lãnh đạm nhìn hắn ta, lạnh lùng nói: “ Mày ra ngoài cho ta, lập tức điều đi người bên ngoài, nếu như mày dám chạy, mày sẽ biết kỹ thuật bắn súng của tao!” Nói xong, ra sức đẩy hắn, sau đó khẩu súng trong tay lại chuyển xuống vị trí lưng của tên đeo kính đen........

“ Tôi........tôi biết rồi........” Tên đeo kính đen run rẩy đi về phía trước, bước đi có chút loạng choạng, thậm chí không dám quay đầu nhìn bọn họ.

Bùi Hạo Hiên kéo Diệp Lăng Vi chầm chậm đi về phía cửa, khẩu súng trong tay vẫn nhằm về tên đeo kính đen đó, chỉ cần hắn động một cái, hắn lập tức sẽ bóp cò súng.

Sau khi tên đeo kính đen đi ra, nói với những tên canh giác ngoài cửa vài câu, rất nhanh toàn bộ mấy tên đó đã rút đi.

Bùi Hạo Hiên tranh thủ cơ hội lao lên trước, một tay giữ gìm lấy cổ tên đeo kính đen, kẹp hắn mà kéo ra ngoài cửa.

Tên đeo kính đen sợ hãi run rẩy lắp bắp không thành lời: “ Xin anh tha cho tôi, đừng giết tôi, tôi chỉ là thuộc hạ.......”

Bùi Hạo Hiên cười khẩy mấy tiếng, khẩu súng trong tay lại di chuyển lên đầu hắn ta: “ Không muốn chết thì ngậm miệng lại cho tao!”

Tên đeo kính đen ngậm miệng lại, Bùi Hạo Hiên cẩn thận quan sát xung quanh, Diệp Lăng Vi ở sau lưng cũng đi theo sát anh ta, bước chân cũng đi nhanh ra phía ngoài cửa.

Khi khi gần đi ra đến cửa, trong vườn đột nhiên có tiếng súng vang lên, Bùi Hạo Hiên phản ứng nhanh nhạy, tên đeo kính đen bị anh ta kẹp trúng đạn súng mà chết.

Tim hắn lập tức đề phòng cảnh giác, đẩy xác chết tên đeo kính đen ra, mắt như mắt mèo quan sát động tĩnh xung quanh.

Chỉ mấy giây sau, một đám người đột nhiên từ bên ngoài lao lên, trong tay đều cầm súng mà chằm chằm ngắm về phía bọn họ.

“ Ha......muốn chạy..........coi chỗ này của tao là nơi nào chứ........” Giọng nói của một tên đàn ông lạnh lùng bước ra từ trong đám người đó.

Bùi Hạo Hiên nhìn tên đàn ông đeo mặt nạ trước mặt, nheo mắt lại nhìn, thì ra là hắn ta...........

“ Mày là Long Đàm?” Bùi Hạo Hiên nhìn tên đó cau cau mày.

“ Thật không hổ danh là Gấu đen.” Long Đàm nhìn hắn cười gian xảo.

Bùi Hạo Hiên thu lại khẩu súng trong tay, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt đầy khiêu khích nhìn hắn ta: “ Long tiểu đệ, cậu bắt lão tử đến đây làm gì? Roma và Hắc Long hai bang nước giếng không phạm nước sông, cậu dám bắt tôi, không sợ Maike bùm một phát, nổ tan tành hang ổ của các cậu à?”

Mặt Long Đàm điềm tĩnh, châm điếu thuốc, mơ hồ nhìn Bùi Hạo Hiên, thực lực của Sói ác và Gấu đen đã được tương truyền khắp giang hồ rồi, bọn họ là hai người duy nhất có thể thoát ra được Mill Valley San Fracisco.

“ Cái này tao không quan tâm nhiều, bắt mày là vì bang chủ đã nhắm vào mày và Sói đen rồi, muốn hai người bọn mày vì bang Hắc Long mà làm việc, chỉ cần bọn mày chịu phối hợp, tao bảo đảm những gì bọn mày có được còn nhiều hơn cả khi ở Roma.”

Bùi Hạo Hiên vẫn cười khẩy, con ngươi giảo giạt lướt trên khuôn mặt đẹp trai của Long Đàm: “ Mày biết bài thi đầu tiên vào căn cứ địa Roma là gì không? Đó là lòng trung thành......” hắn hiểu rất rõ, phản bội Maike sẽ thảm hại thế nào!

Hơn nữa những năm này lão già Maike này luôn đối tốt với bọn họ, hai người bọn họ cũng đã coi ông ta như cha đẻ từ lâu, dù cho ở phương diện nào, bọn họ cũng sẽ không phản bội lại Maike.

“ Thế thì, bọn mày muốn nói không rồi phải không?” Hắn ném điếu thuốc trên nền đất, sau đó dùng chân di di cho đầu thuốc nát bét.

Bùi Hạo Hiên vẻ mặt đầy khiêu khích nhìn hắn ta nhếch nhếch mày.

“ Nếu như bọn tao nói không thì sao?”

Trên mặt Long Đàm hiện rõ đầy sát khí, trầm mặc một lúc rồi nói: “ Đối với người bọn tao không dùng được, đương nhiên là trừ khử!”

“ Hay là, mày để tao về thương lượng với Sói đen.......” Bùi Hạo Hiên giống như một tên lưu manh giở trò thủ đoạn.

Long Đàm quay người dựa vào một thân cây, nhìn hắn ta chế giễu nói: “ Ha ha......để mày về? Mày nghĩ tao ngu ngốc như thế sao?”

“ Thế thì xem mày có cách gì mà giữ tao ở lại rồi!” Lời còn chưa dứt, bên cạnh vang lên một tiếng nổ, bốn bề xunh quanh khói giăng mù mịt, đưa tay lên không nhìn rõ năm ngón tay.

Nhìn tình hình đột nhiên như thế, Long Đàm lập tức lùi lại về sau mấy bước, hai tay nắm chặt lại.........

“ Chết tiệt! Dám dùng đạn sương mù, nhất thiết không được để hắn chạy thoát!” Long Đàm nhìn đám sương mù đó hừ lên một tiếng, sau đó xung quanh vang lên tiếng súng.

Roma huấn luyện kỹ thuật thoát thân quả nhiên không thể xem thường.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Bùi Hạo Hiên đã kéo Diệp Lăng Vi nhanh chóng thoát khỏi đám người đó.......

Ngày hôm sau.

Hạ Lâm sáng sớm đã từ Vườn Hoa Hồng đi đến phòng làm việc, tại vì phòng làm việc đã chuyển nguyên bản từ Dubai đến thành phố A, cho nên cô phải hoàn thành công việc chuyển dời.

Thực ra cũng không có gì khó khăn, phòng làm việc mới chẳng qua chỉ là một căn phòng chưa đến 100m2, bàn ghế làm việc trong phòng toàn bộ nhỏ hơn chút cũ hơn chút, nhưng rất ấm áp.

Trước đây 18 thành viên ở Dubai thì giờ chỉ chuyển đến 15 người, cho nên Hạ Lâm vẫn phải tuyển thêm ba thành viên nữa trong thời gian ngắn.

Trong phòng làm việc của Hạ Lâm được sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp.

Cô đang cúi đầu tính toán kế hoạch, thỉnh thoảng dùng bút cọ cọ dưới cằm, nhưng đúng lúc này, trợ lý Tiểu Mỹ cầm một tập hồ sơ đẩy cửa bước vào.

“ Chị Hạ Lâm, đây là sơ yếu lí lịch của người ứng tuyển, người đều đang ở bên ngoài đợi, cô có thể bắt đầu phỏng vấn được rồi.” Tiểu Mỹ đẩy đẩy gọng kính đen trên mặt, cười hết sức đáng yêu.

Hạ Lâm đón lấy tập hồ sơ trong tay cô ấy, cúi đầu tỉ mỉ nhìn, sau đó chọn vài người nhìn có vẻ phù hợp, tiến hành bước đầu phỏng vấn.

“ Tiểu Mỹ, gọi người tên là Vương Cường vào.” Hạ Lâm cầm tập hồ sơ trong tay, Tiểu Mỹ hướng ra ngoài cửa gọi.

Ai mà biết mấy phút sau đó, Vương Cường không hề vào, chỉ nhìn thấy vẻ mặt tiểu Mỹ xúc động, không mặt hoảng loạn chạy vào phòng làm việc.

“ Chị Hạ Lâm, chị đoán xem ai đến?” Hai tay Tiểu Mỹ đan chặt lại với nhau, trong mắt có gì đó khó hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.