“ Vương Tổng nghiêm trọng rồi, tiểu tử lông vàng như chúng tôi nào dám đánh đồng với Vương Tổng.”
“ Tiêu thiếu gia khách sáo rồi, bên kia còn có bạn đang đợi tôi, không ở lại lâu nữa.” Nói xong người đàn ông đó cầm ly rượu đi về phía khác.
Hàn Gia Lệ không có tâm trạng quan tâm người khác, đầu ngó nghiêng nhìn bốn xung quanh, muốn tìm bóng dáng Triệu Mẫn và Hàn Phi Phi.
“ Đúng rồi, hôm nay party này là do ai tổ chức vậy?”
Hàn Gia Lệ liếc mắt nhìn xung quanh nhưng cũng không quên hỏi một câu.
“ Party do Lão Tổng tài An Dương của tập đoàn An Dương về nước tổ chức, coi như đón gió rửa bụi đi.” Tiêu Dật Nhiên ung dung nói, thuận tay lấy từ trên bàn hai ly rượu vang, đưa cho Hàn Gia Lệ một ly.
Nghe thấy hai chữ An Dương, trong đầu Hàn Gia Lệ như có tiếng gì đó ong ong vo ve trong đầu, trời ạ! Đây là Party mà bố của tên súc vật đó tổ chức, đáng cười đó là cô vẫn còn đến đây, đây không phải là tự chui đầu vào rọ sao?
“ Không được, tôi phải lập tức ra khỏi đây.” Hàn Gia Lệ luống cuống quay người định rời đi nhưng lại bị Tiêu Dật Nhiên kéo tay lại.
Nhìn thấy vẻ hoảng loạn trên mặt cô, anh gần như có thể đoán được xảy ra chuyện gì đó.
“ Yên tâm đi, ở nơi như thế này, dù cho có người muốn giết cô, cũng sẽ không ra tay ở đây, người ta không ngốc đến thế, cho nên, cô có thể yên tâm đợi Party kết thúc.”
Nghe thấy lời này, Hàn Gia Lệ trong tích tắc dừng bước chân lại, chán nản đưa tay vỗ nhẹ vào đầu mình, lại quay về đứng bên cạnh Tiêu Dật Nhiên.
Đúng là đầu đất mà, tại sao mỗi lần nhắc đến thằng cha đó, trong lòng mình lại sợ hãi như thế chứ?
“ Chí Văn, vị này là Tiêu thiếu gia của bất động sản Tiêu Thị phải không?” Một quý phụ mặc bộ lễ phục màu đen khoác tay một người đàn ông mỉm cười bước lên chào Tiêu Dật Nhiên.
Hàn Gia Lệ ngẩng đầu đúng lúc gặp ánh mắt tươi cười niềm nở của Triệu Mẫn.
Khi nhìn thấy Hàn Gia Lệ xinh xắn lộng lẫy đứng ở đó, gần như bị dọa cho mặt mày biến sắc.
“ Đây......đây.....cô.......” Triệu Mẫn đưa tay chỉ về phía Hàn Gia Lệ, ấp úng mãi không nói lên lời.
Hàn Gia Lệ trừng mắt nhìn cơ mặt người phụ nữ hèn hạ này đang giật giật, co rúm lại, cô hận không thể ngay lập tức xông lên trên mà đâm chết người phụ nữ này.
“ Mẹ.....mẹ sao thế.........” Hàn Phi Phi đứng gần đó nhìn thấy tình hình bên này cũng vội chạy đấy.
“ Ôi.........Trời đất......ôi......” Hàn Phi Phi bất ngờ nhìn thấy Hàn Gia Lệ cũng giật thót mình.
“ Xin lỗi, tôi quên chưa giới thiệu, đây là người phụ nữ của tôi, tiểu thư Mễ Lam.” Dường như nhìn ra gì đó, Tiêu Dật Nhiên cắt ngang lời của Hàn Phi Phi.
Hàn Gia Lệ nỗ lực kìm nén nỗi căm hận trong lòng mình, tự nhủ bản thân bây giờ không phải lúc trút giận, ngẩng đầu, mỉm cười nhìn hai người bọn họ: “ Chào mọi người, tôi là Mễ Lam.”
Triệu Mẫn và Hàn Phi Phi bị dọa cho mặt mày trắng bệch, cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, có lẽ, là do giống nhau mà thôi, nha đầu đó, bây giờ chắc chắn không thể xuất hiện ở những nơi cao sang như thế này.
Nghĩ như thế, thế là hai mẹ con họ cũng bình tâm lại.
“ Ồ! Đúng rồi, Tiêu thiếu gia, tôi giới thiệu một chút, đây là vợ mà tôi mới lấy hôm qua, tên là Triệu Mẫn, còn cả vị này là con gái của tôi Bạch Phi Phi.” Nói xong lại kéo người con gái đứng bên cạnh mình.
Hàn Gia Lệ đứng bên cạnh hít một hơi thật sâu, nếu không phải tận tai nghe thấy thì vẫn không dám tin, ba chết mới chưa được mấy ngày, con mụ đĩ thõa này đã đổi họ nhanh như tên lửa vậy, hơn nữa đứa con gái của chồng trước đó còn không biết đổi họ mấy lần nữa, bà không cảm thấy xấu hổ thì đứa con gái riêng như tôi đây cũng cảm thấy xấu hổ.
“ Bạch phu nhân, Bạch Tiểu thư ngại quá, tôi thất lễ rồi, hôm khác nhất định sẽ đến nhận lỗi.” Tiêu Dật Nhiên khách sáo hùa theo.