Tổng Tài Là Osin

Chương 26: Chú Rể Bỏ Trốn?



" Mẹ ơi... Sao papa chưa về ạ?" Tiểu Minh đột ngột hỏi một câu.


" ... Ờ... Papa đang ở một nơi rất xa... Nhưng sẽ sớm quay về thôi con"


Câu " Sẽ sớm quay về " , Ninh Dao đã nói với cậu bé sáu năm nay. Những lần tiểu Minh hỏi tới ba, cô đều trả lời như vậy.


" Tiểu Minh, sao con lại hỏi papa thế?"


Tiểu Minh chớp mắt có vẻ hơi buồn, nhưng chỉ thoáng qua rồi trở lại bình thường.


" Không sao ạ, con chỉ hỏi thôi"


Tuy chỉ mới sáu tuổi nhưng Hạ Kiệt Minh lại vô cùng thông minh, hơn những đứa trẻ tầm tuổi khác. Đây là Gen di truyền?


Chắc hẳn mẹ còn buồn hơn mình nên cậu không dám thể hiện bất kì cảm xúc nào. Hôm nay cậu hỏi vì khi đi học về, bố mẹ các bạn đều đến đón, nhưng tiểu Minh chỉ có mỗi cô.


Nhìn con trai mình mà Ninh Dao cảm thấy xót.


Tiểu Minh... Mẹ xin lỗi!


...


Vì thời gian gấp gáp nên Trình Hy và Bạch Tịnh sẽ kết hôn vào ngày mai.


" Trình Hy, con và tiểu Tịnh đi chọn đồ cưới đi. Mẹ đã tìm người sắp xếp hôn lễ rồi " Bà Trình phải ở lại chăm sóc chồng mình nên không đi cùng được.


" Công ty chuẩn bị có cuộc họp " anh thờ ơ đáp.


Bạch Tịnh bên cạnh cười gượng.


" Bác gái... Không sao đâu ạ, con đi một mình cũng được " Bạch Tịnh thực ra cũng là một cô gái tốt. Kết hôn với anh nhưng không cần tình yêu của anh cô đều chấp nhận.


Mỗi người rơi vào một bẫy tình... Vốn rất khó để thoát ra khỏi...


" Thế làm sao được, kết hôn là chuyện quan trọng cả đời, công ty đã có Duật Duy lo rồi mà " Bà cố khuyên giải.


Anh không nói gì mà hừ nhẹ rồi đi ra.


" Tiểu Tịnh, đi theo nó đi con "


Bạch Tịnh cười rồi vội đi theo sau.
.


" Hai vị muốn chọn theo thiết kế như thế nào ạ?" Cô phục vụ thiết kế trang phục cưới hỏi.


" Tôi không cần " Nhà anh còn cả mười mấy bộ vest chưa mặc, cứ mặc đồ sẵn ở nhà đi, dù gì... Cũng không quan trọng lắm. Trình Hy đáp nhanh. Anh không muốn nán lại nơi này chút nào.


" À... Tôi đơn giản thôi cũng được " Cô nhẹ nhàng nói.


" Vâng, hai vị chờ tí ạ " Cô phục vụ đi vào trong.


Cả hai ngồi xuống so pha gần đó.


" Anh... Nếu anh có việc gấp thì cứ đi đi, em ở một mình cũng chẳng sao" Bạch Tịnh cười nói.


" Ừm" Anh đứng dậy rồi đi ra ngoài, không nhìn cô lấy một lần.


Vốn dĩ Bạch Tịnh chỉ khách sáo một chút. Cứ tưởng lẽ thông thường anh sẽ nói " không sao đâu" nhưng không ngờ anh lại đi thật. Cô thất vọng cúi đầu.


" Cô ơi, cô vào xem thử bộ này đi ạ"


Bạch Tịnh theo cô phục vụ vào thử váy. Ở đây bộ nào nhìn cũng rất bắt mắt. Cô quyết định chọn một bộ đơn giản nhưng thiết kế rất tinh xảo.


" Lấy cho tôi bộ này "


" Cô đúng là có mắt nhìn, đây là bộ công ty chúng tôi đặt thiết kế mẫu riêng tại Thụy Điển đấy " Cô phục vụ tươi cười nói.


...


" Mẹ ơi, con muốn đi chơi công viên" Tiểu Minh chạy lại ôm Ninh Dao.


Cô nhìn đồng hồ, giờ chỉ mới hơn bốn giờ.


" Được rồi, để mẹ tắt truyền hình đã" Cô xoa đầu cậu bé.


" Sau đây là tin tức mới nhất, Tổng giám đốc của Tập Đoàn kinh doanh trang sức đá quý Trình Thiên - Trình Hy sẽ kết hôn với tiểu thư Bạch Tịnh- Con gái duy nhất của Bạch Gia..."


Vừa mới đưa điều khiển lên, đột nhiên lại xuất hiện tin này, Ninh Dao sững người một chút.


"... Theo như chúng tôi được biết, họ sẽ tổ chức hôn lễ vào ngày mai... Có lẽ tình cảm họ thực sự rất tốt nên mới quyết định kết hôn sớm như vậy... Đây chắc hẳn là một tin đáng tiếc cho những cô gái yêu thầm Tổng giám đốc Trình của chúng ta đúng không nào?" MC cười đùa.


Sau khi chuyện này được xác nhận, đã xôn xao di luận, cũng có vài ý kiến cho rằng hai người đột nhiên tung tin kết hôn là vì Bạch tiểu thư đã có thai... Bởi vì trước đây chưa có tin đồn hẹn hò nào của hai người họ.


" Oa... Mẹ chú ấy đẹp trai thật a" - Tiểu Minh nhìn chằm chằm vào tivi. Đến cả thằng bé sáu tuổi mà cũng nhận ra điều này ^^ , huống chi lại là con trai anh.


Ninh Dao nãy giờ vẫn chưa hoàn hồn. Không biết vì sao khi nghe tin này tâm trạng cô rất phức tạp.


" Chị gái xinh đẹp kìa mẹ..." Tiểu Minh ngẫm nghĩ lại một chút... " Nhưng không đẹp bằng mẹ con.."


Hai người đó kết hôn, Trình Hy thì gọi bằng chú nhưng Bạch Tịnh lại gọi bằng chị. Đúng hơn Bạch Tịnh là mẹ kế của Tiểu Minh đấy nhóc con.


" Mẹ ơi..."


Ninh Dao giật mình vội nhấn nút tắt tivi.


"... Tiểu Minh, đi thôi con..."


.


Đến tối cô vẫn cứ nghĩ mãi về chuyện này.


' Hạ Ninh Dao! Anh ta đâu còn quan hệ gì với cô nữa đâu chứ!'


' Hạ Ninh Dao! Anh ta là bố của con trai cô đấy! Cô không thấy tiểu Minh thiệt thòi à!'


' Hạ Ninh Dao '


Tâm trí cô bây giờ đang đấu đá nhau. Cứ như vậy... Có ích gì đâu chứ.


Dù sao đây cũng là sự lựa chọn của cô, quay đầu cũng không còn kịp.


____


Hôm sau.


Hôn lễ sẽ được tổ chức vào chiều hôm nay. Tuy Ông Trình đang bệnh rất nặng nhưng ông cũng phải cố gắng đến để tận mắt chứng kiến con trai mình kết hôn. Ông phải rất tranh thủ... Vì sắp không còn gặp vợ con mình nữa.


.


" Mẹ ơi...." Tiểu Minh từ trong trường chạy ra ôm lấy Ninh Dao.


Lúc nào cô cũng đến sớm hơn năm phút để đợi cậu bé.


" Tiểu Minh, hôm nay có gì vui không con" Cô dắt tay cậu bé đi.


" Có ah... Mẹ, lúc nãy An Nhi nói thích con đấy" Tiểu Minh tự hào nói với mẹ.


Cô cười " Tiểu Minh của mẹ có người thích rồi kìa."


" Cậu ấy nói sau này lớn lên sẽ kết hôn với con nữa đấy..."


Kết hôn... Giờ này chắc anh chuẩn bị kết hôn với cô ấy rồi...


" Mẹ ơi... Lúc nãy các cô nói con giống với chú đẹp trai hôm qua trên tivi đấy... Con giống thật hả mẹ" Tiểu Minh đứng phủi phủi lại quần áo cho đẹp chờ mẹ xác minh.


Cha con làm sao mà không giống nhau được... Đã có người nhận ra điều này rồi... Không nên để cho những người quen biết, nếu không...


Ninh Dao ngồi xuống nhéo mũi con trai. Cái miệng nhỏ không bao giờ ngừng nói cả.


" Sao con lại giống chú ấy được chứ... Con là con trai của mẹ tất nhiên phải giống mẹ rồi..."


" Ò...." Tiểu Minh chu môi thất vọng.


...


Chỉ còn năm phút nữa là đúng giờ lành. Mọi người đã đến đông đủ nhưng không thấy chú rễ đâu...


Không phải chơi trò chú rể bỏ trốn chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.