Editor +beta: Lolisa
Khi Tần Phong đuổi tới cửa thang máy chỉ còn cách mấy mét, anh nhìn thấy cửa thang máy đang dần dần đóng lại, anh dừng bước chân, không đuổi theo nữa, quả nhiên cô đã trở về.
Bạch Sơ Hiểu đang cúi đầu xem điện thoại, không nhìn ra bên ngoài cũng không để ý đến Tần Phong, cô đi vào thang máy chờ xuống dưới lầu. Khi xuống dưới, người đại diện Trương Lan của cô đã chờ ở đằng kia, Trương Lan là người đại diện rất nổi danh trong giới.
Ba năm trước Trương Lan bị nghệ sĩ dưới trướng cùng với chồng mình song song phản bội, ly hôn xong liền ra quán giải sầu, vốn dĩ không muốn nhận mang thêm nghệ sĩ, nhưng sau khi nhìn thấy Bạch Sơ Hiểu cô đã thay đổi ý định, cô không cần phải vì tra nam tiện nữ mà từ bỏ công việc yêu thích của mình. Vì thế cô hợp tác với Bạch Sơ Hiểu trở thành người đại diện của cô, cô muốn đưa Bạch Sơ Hiểu lên vị trí cao hơn, đồng thời làm sự nghiệp của mình lên một tầng cao mới.
"Bàn xong chưa ?" Sáng nay cô đã nói qua với Trương Lan, cô muốn vào Cửu Nguyên văn hóa, công ty đó có mối quan hệ mật thiết với khối thân thể này, chờ sau khi vào công ty, cô sẽ cân nhắc lại việc đi nhận người thân. Nếu đã biết sự thật tại sao lại không nhận, có sẵn tài nguyên mà không cần thì chính là đứa ngốc.
"Từ chối rồi, họ không muốn bàn lại nữa." Trương Lan thở dài, " Chồng cũ của chị hiện tại đang làm ở công ty này."
Lúc Trương Lan còn làm đại diện cho nữ minh tinh kia thì cô ta khá nổi tiếng, bây giờ cô ta đã leo lên đứng ở tuyến một rồi. Trước đây cô không chú ý tới, người phụ nữ kia đã sớm chạy sang Cửu Nguyên văn hóa, nếu cô biết sớm sẽ không nói với họ chuyện này, bây giờ khó tránh khỏi việc phát triển sự nghiệp của Bạch Sơ Hiểu sẽ bị ảnh hưởng.
"Vậy quên đi." Bạch Sơ Hiểu cười khẽ, không có gì không hài lòng, vốn dĩ còn muốn qua nhận lại người thân, nếu chuyện này là thật ,vậy thì phải chung công ty với kẻ địch của Trương Lan rồi, như vậy thật không tốt, chi bằng bỏ qua chuyện này đi.
Cô ở nước ngoài giành được giải thưởng người mới xuất sắc nhất tại Liên Hoan Phim điện ảnh và truyền hình quốc tế A , nhưng ở trong nước mức độ nổi tiếng của cô lại không cao, người ta không muốn ký hợp đồng với cô cũng là chuyện bình thường.
Bạch Sơ Hiểu không có dự định đi trao đổi lần nữa, điều này chỉ làm hạ thấp phong cách làm việc của của chính mình mà thôi. Cô ngồi trong xe với Trương Lan, công ty trong nước nhiều như vậy, cô không cần lo không có chỗ để về "Không ký với bên đó cũng không sao , Cửu Nguyên Văn Hóa là công ty lâu đời, nghệ sĩ dưới trướng có khá nhiều, em qua đó chưa chắc đã có tài nguyên tốt, bây giờ tìm xem có công ty điện ảnh truyền hình nào mới nổi hay không."
"Em có thể nghĩ như vậy thì rất tốt" Trương Lan thích nhất chính là thái độ làm việc của Bạch Sơ Hiểu, không tự cao tự đại, không cần cô nhiều lời vẫn tự mình hiểu ý.
Bên kia, Tần Phong đang gọi điện cho tổng giám đốc của một công ty điện ảnh và truyền hình, giám đốc là anh họ của em họ anh, anh muốn nhờ anh ta xem xét tình hình của Bạch Sơ Hiểu , đưa ra những điều kiện có lợi với cô, nhất định cô sẽ ký.
"Anh làm thế nào mà biết được em với cô ấy đang đàm phán?" Hạng Thần Thăng đang ngồi phơi nắng, uống nước trái cây trên bờ cát, không nghĩ lại nhận được điện thoại của Tần Phong , "Em đã cho người đi đàm phán với Bạch Sơ Hiểu rồi nhưng cô ấy vẫn chưa hồi âm lại. Hình như Bạch Sơ Hiểu có ý định ký với Cửu Nguyên văn hóa, nhưng chắc hợp đồng không thành công, người đại diện của cô ấy có thù địch với một người bên trong công ty đó. Nếu Bạch Sơ Hiểu không ngốc thì sẽ không ký hợp đồng với công ty bọn họ."
Cho dù Tần Phong không nói cho anh biết thì anh cũng rất coi trọng Bạch Sơ Hiểu. Trong nước không thiếu tiểu hoa đán, mỗi người đều xinh đẹp, đều có tác phẩm tiêu biểu, nhưng người có diễn xuất xuất sắc lại rất ít. Trước mắt Bạch Sơ Hiểu đã thu được giải "Người mới xuất sắc nhất" của Liên Hoan Phim truyền hình và điện ảnh quốc tế A. Hạng Thần Thăng đương nhiên là muốn ký hợp đồng với cô, Bạch Sơ Hiểu không chỉ từng tham gia phim truyền hình mà còn đóng phim điện ảnh hợp tác với các đạo diễn nổi tiếng quốc tế, tương lai phát triển của cô ấy còn rộng mở ở phía trước.
Chỉ cần không có chuyện phát sinh ngoài ý muốn, Bạch Sơ Hiểu không tự đi tìm đường chết, Hạng Thần Thăng dám khẳng định sớm hay muộn gì thì Bạch Sơ Hiểu cũng sẽ trở thành một siêu sao quốc tế.
"Em đã nghe qua câu chuyện ba lần đến ngôi nhà tranh chưa?" Tần Phong chậm rãi nói.
● Ba lần đến ngôi nhà tranh ( 三顾茅庐的故事): Mời nhiều lần với thái độ chân thành tất sẽ được đền đáp. Đây là câu chuyện dài, mình chỉ kể tóm tắt. Vào cuối thời Đông Hán, tình hình hỗn loạn, Lưu Bị và Tào Tháo là hai nhân vật kiệt xuất thời đó. Ban đầu Tào Tháo không thể đánh thắng Lưu Bị vì Lưu Bị có 1 vị tham mưu rất giỏi là Tư Thục. Sau khi thất bại nhiều lần, Tào Tháo bắt mẹ Tư Thục nên Tư Thục buộc phải rời xa Lưu Bị. Nhưng trước khi đi, ông có giới thiệu Gia Cát Lượng cho Lưu Bị. Để nhờ Gia Cát Lượng tranh thiên hạ, Lưu Bị cùng hai tướng lĩnh của mình đã đi mời ông ra khỏi núi. Cả 2 lần đều xảy ra chuyện, đến lần thứ ba mới mời được. Vì cảm động tấm lòng của Lưu Bị, Gia Cát Lượng quyết định đi theo Lưu Bị rời núi. (Baidu.com)
"Cho nên em tính nói chuyện trực tiếp với người đại diện của cô ấy." Hạng Thần Thăng trêu chọc nói, "Anh à, tại sao đột nhiên anh lại quan tâm đến việc công ty có ký hợp đồng với một nghệ sĩ nào đó hay không vậy, chắc không phải là chị dâu tương lai của em đi."
Người khác sợ Tần Phong, nhưng Hạng Thần Thăng không sợ anh, bọn họ là người thân, sẽ không bởi vì một chút việc nhỏ mà gây chuyện, anh họ cũng không phải là người tùy tiện đi trả thù người khác, anh chỉ trả thù với người hay gây chuyện với anh thôi.
"Đúng" Tần Phong không giấu giếm, sau này có chuyện còn cần Hạng Thần Thăng giúp đỡ. Anh vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên khi mới gặp Bạch Sơ Hiểu, khi đó bọn họ còn ở nước ngoài, lá gan của cô rất lớn, dũng cảm đến mức dám đá những tên côn lưu manh đang cố gắng quấy rối phụ nữ.
Sau khi Bạch Sơ Hiểu đánh người xong, cô kéo người phụ nữ kia đập cửa xe rồi trực tiếp ngồi lên xe anh ta. Bọn họ cũng không sợ anh là người xấu, sau khi anh nghe bọn họ nói chuyện phiếm xong mới biết được các cô là đều người xa lạ.
Sau đó Tần Phong gặp lại cô ở một trường đại học nổi tiếng nhưng có lẽ cô đã sớm quên anh rồi. Khi đó Tần Phong ngồi ở hàng ghế đầu nhưng có lẽ khi đó trời quá tối nên cô không nhìn thấy anh.
"Em vừa nói làm sao có thể...... Sao có thể là......" Hạng Thần Thăng cảm giác mình đã chịu bạo kích level MAX, ngoáy ngoáy lỗ tai, từ trên ghế tựa ngồi dậy, "Em không nghe nhầm đi, anh thế nhưng...... Cô ấy chính là người trong giới giải trí"
Chẳng phải anh họ không thích người trong giới giải trí hay sao? Thế nào lại thích Bạch Sơ Hiểu.
Hạng Thần Thăng nghĩ thầm có phải Tần Phong đang nói giỡn với mình hay không, lời nói đùa này có chút lạnh lùng.
"Em cũng vậy" Tần Phong thật sự không thích người trong giới giải trí, nhưng thích một người không liên quan gì đến nghề nghiệp của bọn họ.
"Em chỉ là quen chơi đùa, không giống nhau." Hạng Thần Thăng bất mãn, "Em là người đi ban phát quy tắc ngầm, tiểu minh tinh là người tìm đến quy tắc ngầm."
"A, em muốn tìm cô ấy làm quy tắc ngầm ?" Tần Phong chế nhạo "Thấy mỹ nữ liền động dục ?"
Thân thể Hạng Thần Thăng run nhẹ, ngẩng đầu nhìn mặt trời treo trên cao, rõ ràng ánh mặt trời ấm áp như vậy, làm sao anh có cảm giác như bị khí lạnh bao quanh. Sao có thể, nếu như không bị đóng băng, anh hẳn là đã bị đập vào tường " Anh yên tâm, em nhất định...... ôi, không, chờ một lát em sẽ liên hệ với người đại diện của Bạch Sơ Hiểu."
Sau đó Tần Phong tắt điện thoại. Hạng Thần Thăng hoài nghi có phải là anh cố ý tắt điện thoại hay không, khiến anh nhanh liên hệ với người đại diện của Bạch Sơ Hiểu.
Trương tỷ vừa mới đưa Bạch Sơ Hiểu về đến chung cư thì nhận được điện thoại của Hạng Thần Thăng, đối phương là tổng giám đốc của công ty giải trí Thịnh Thế , ấn tượng của cô đối công ty này tăng thêm vài phần, việc này cho thấy bọn họ khá xem trọng Bạch Sơ Hiểu.
"Vậy 10 giờ sáng ngày mai chúng tôi sẽ đến." Trương tỷ hẹn thời gian gặp mặt với Hạng Thần Thăng , đến lúc đó lại bàn hợp đồng sau. Sau khi cúp điện thoại, cô nhìn về phía ban công thì thấy Bạch Sơ Hiểu đang tưới hoa "Tổng giám đốc của Thịnh Thế giải trí gọi tới, trước đó phó chủ tịch có gọi điện thoại tới vài lần, cũng đến gặp mặt chị rồi. Lúc trước vì muốn xem tình hình của Cửu Nguyên văn hóa nên cũng chưa có nói chuyện này với em."
"Được" Bạch Sơ Hiểu gật đầu, lộ trình hiện tại của cô khác với nguyên chủ. Nguyên chủ đi làm ở công ty của Hàn gia , mà cô lại vào giới giải trí hỗn loạn. Trong nguyên tác chưa từng nói thêm về công ty giải trí này, có lẽ có ghi một hai câu, nhưng cô không nhớ rõ. Sau khi tiến vào giới giải trí, cô mới bắt đầu tìm hiểu về các công ty điện ảnh và truyền hình ở thế giới này.
"Thịnh thế giải trí mấy năm nay phát triển thật sự không tồi, trong tay có mấy bộ đại IP lớn( là các bộ phim có chế tác và đầu tư lớn,được công ty cực kỳ xem trọng,đây là miếng bánh ngon cho các diễn viên ) , công ty mẹ còn có cổ phần trong các trang web video, các drama kịch cũng có độ nổi tiếng nhất định." Trương Lan cho rằng Bạch Sơ Hiểu đến Thịnh Thế giải trí sẽ tốt hơn nếu đến Cửu Nguyên văn hóa, từ hai công ty đã có thể nhìn ra thái độ và văn hóa của bọn họ, hơn nữa dựa theo bố cục của công ty Thịnh Thế trong giới giải trí, Bạch Sơ Hiểu còn có thể nhận được một bộ phim chiếu mạng tốt, sẽ nhanh chóng làm người xem trong nước nhớ tới cô. Rốt cuộc lúc trước ở nước ngoài phát triển, người xem trong nước đối với cô có độ nhận diện không cao.
"Vậy chỉ cần điều kiện phù hợp thì ký hợp đồng đi." Bạch Sơ Hiểu không thích chờ đợi, chờ tình hình ổn định cô sẽ đi nhận người thân sau. Trong nguyên tác,người thân của nguyên chủ vì muốn bồi thường tình cảm cho nguyên chủ nên đối với nguyên chủ rất tốt, trong nhà nguyên chủ không có con gái, năm đó bọn họ cho rằng nguyên chủ đã chết nên rất đau buồn. Cô cũng không phải là thánh mẫu, không phải cô không thương bọn họ, chỉ là bây giờ cô cần có sức mạnh để đối phó với nữ chính, nếu không sẽ chết rất thảm.
Đúng, là như vậy, tất cả sự khao khát tình thương của cô đều chỉ là ảo giác.
Kiếp trước, cô là một đứa trẻ mồ côi , dựa vào chính năng lực của bản thân mà đỗ vào trường đại học danh tiếng. Nhưng cuộc sống dù tốt mà không có tình thân thì còn gì ý nghĩa ? Đêm khuya tĩnh lặng là lúc mọi sự thương cảm dồn về, cô vẫn luôn khát khao có một nơi nương tựa, có người thân để dựa vào thay vì một người đơn độc chống chọi với cuộc sống,dù ốm đau bệnh tật cũng không có người nói vài câu quan tâm, chăm sóc cho cô. Trong công việc thì luôn tồn tại sự cạnh tranh giữa những người đồng nghiệp, hơn nữa bản thân cô lớn lên rất xinh đẹp, khó tránh khỏi sẽ bị ghen ghét, cô lập.
Đây cũng là lý do vì sao cô không trực tiếp đi Cửu Nguyên văn hóa nhận người thân, cô sợ tiểu thuyết cũng chỉ là tiểu thuyết, cô sợ bọn họ không có quá nhiều sự chờ mong đối với cô. Rốt cuộc thì bọn họ đều cho rằng cô đã chết rồi a, Bạch Sơ Hiểu ngắt một cành lá vàng trong chậu xuống, cô phải tìm một cơ hội thích hợp hơn mới được, nếu không nhất định bọn họ sẽ cho rằng cô có bệnh, muốn làm tiểu thư nhà giàu đến phát điên rồi.
Sau khi tiệc đính hôn kết thúc, tâm tình của Hàn Uyển Nhi không được tốt cho lắm, cô đi đến trước mặt cha mẹ Hàn với đôi mắt đỏ hoe, tuy chưa nói cái gì nhưng bọn họ đều biết là do Bạch Sơ Hiểu gây ra.
"Uyển nhi" mẹ Hàn thấy mắt con gái đỏ hồng thì rất đau lòng, "Đã nói con đừng mời Bạch Sơ Hiểu, con xem...... HAizz, đừng đau lòng, cô ấy không có khả năng......"
"Mẹ, con không sao" Hàn Uyển Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, "Con chỉ nghĩ cô ấy sống một mình ở bên ngoài thật vất vả, nếu đã trở lại thì nên về nhà sống cùng với chúng ta "
Tuy Hàn Uyển Nhi đã trở lại Hàn gia nhưng mọi chuyện trong hai năm qua cũng không giống như trong tưởng tượng của cô, luôn có người nói với cô nguyên nhân làm cho Bạch Sơ Hiểu rời đi là do cô thích Tỉnh Thân Vũ nên Bạch Sơ Hiểu bắt buộc phải rời đi.
Nhưng sự việc hoàn toàn không phải như vậy. Cô đã biết Tỉnh Thân Vũ từ rất lâu trước khi về với Hàn gia rồi, cô chỉ muốn đứng từ xa ngắm nhìn anh, không nghĩ muốn cướp anh từ trong tay Bạch Sơ Hiểu. Sau đó Bạch Sơ Hiểu muốn xuất ngoại, Hàn gia cũng cấp tiền học phí cho cô. Hàn gia cũng không ép buộc Tỉnh gia phải chấp nhận cô, là do họ không muốn con trai họ với Bạch Sơ Hiểu ở bên nhau.
Nhưng cô không muốn giải thích cho bọn họ biết, đây là chuyện riêng giữa Hàn gia và Tỉnh gia, Cô biết Bạch Sơ Hiểu sẽ không trở về nhà chính của Hàn gia, nhưng cô vẫn muốn nói như thế. Sau khi bước vào cuộc sống của giới nhà giàu, cô mới biết được có một số chuyện dù muốn hay không cũng phải giả bộ tươi cười trước mặt người khác.
"Bạch Sơ Hiểu đã là người trưởng thành, sớm hay muộn cũng sẽ có nhà riêng" Mẹ Hàn không đồng ý việc cho Bạch Sơ Hiểu về sống chung nhà với bọn họ, năm đó Tỉnh Thân Vũ vẫn còn rất yêu cô.
"Không tệ" Mẹ Tỉnh đi tới, bà không hy vọng Bạch Sơ Hiểu sẽ xuất hiện ở trước mặt con trai bà một lần nữa, điều này chỉ làm ảnh hưởng đến cuộc liên hôn của hai nhà, "Uyển Nhi, con là người quá lương thiện. Nếu bây giờ cho cô ấy trở về ngược lại chỉ làm hại cô ấy mà thôi "
"Hôm nay là ngày con đính hôn với Uyển Nhi, xin mọi người đừng nói đến những người khác." Tỉnh Thân Vũ đau lòng, anh không muốn nghe bọn họ nói Sơ Hiểu không phải con gái ruột của Hàn gia. Từ khi thân phận của cô bị vạch trần, thái độ của bọn họ đối với cô đã thay đổi chóng mặt ? Rõ ràng cô ấy là một người rất tốt.
Hàn Uyển Nhi nghe anh nói vậy, cắn cắn môi, cô biết thật ra anh không muốn nghe người khác nói Bạch Sơ Hiểu không tốt.