Tổng Tài Lãnh Khốc Bảo Bối Mơ Màng

Chương 11



“Dạ, thích! Phòng rất đẹp!”

Nắm tay cô, Vũ Tuấn dẫn cô tiến vào nhà bọn họ, đúng vậy, anh hy vọng nơi này có thể trở thành nhà của anh và cô, căn nhà này là do anh thiết kế, toàn bộ đồ cũng là lấy tiêu chuẩn yêu thích của anh thiết kế. Chưa từng nghĩ tới căn nhà này sẽ có nữ chủ nhân, nhưng nắm tay cô bước vào nơi này, trong lòng lại có cảm cảm giác thỏa mãn, không phải căn nhà anh thiết kế, có phù hợp với Hà Tình hay không, mà là thỏa mãn, một loại thỏa mãn tột cùng.

Thím Trương xách hành lý của Hà Tình theo bọn họ vào nhà. “Vũ Tuấn.....” Nhìn người đàn ông phía trước tràn đầy yêu thương lôi kéo Hà Tình cũng không quay đầu lại, thím Trương cảm thấy vừa vui vừa buồn cười, tuy biết đàn ông nhà họ Hàn bản chất sj tình, nhưng biết và thấy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Bà nhìn đứa bé lớn lên, lạnh lùng cô đơn như vậy! Con chin ưng rốt cuộc cũng tìm được người bầu bạn! Chỉ dịu dàng với người mình yêu, chứ từng nghĩ tới sẽ có biểu hiện như vậy trên mặt anh, còn tưởng rằng yêu cũng chỉ biểu hiện lạnh lùng.

“Vũ Tuấn a, hành lý của Hà Tình phải để ở đâu đây?”

“Tình Nhi, đến nhìn căn phòng này một chút xem có thích không?” Không trả lời vấn đề của Thím Trương ngay, mà kéo Hà Tình đến một gian phòng cách vách mở cửa dò hỏi.

Hà Tình nhìn gian phòng kia, hoàn hoàn toàn không hợp với phong cách ngôi nhà này, không phải căn phòng trắng đen đơn giản, mà là lấy màu trắng, màu lam và vàng nhạt làm thiết kế, thiết thiết kế xa hoa nhưng lại làm người ta cảm thấy ấm áp, rất phù hợp với tiểu chuẩn một căn phòng của con gái, chiếc giường này vàng nhạt làm người khác vừa nhìn qua đã yêu thích, tủ treo quần áo, bàn trang điểm rất có cảm giác nghệ thuật. Cửa sổ sát đất sáng ngời, rèm cửa màu lam nhạt, cảm cảm giác rất mộn ảo.......

“Gian phòng rất đẹp, bình thường Thấm Nhụy ở đây sao?” Trong nhà của anh có nột gian phòng cho phái nữ, nhất định là của Thấm Nhụy rồi.

“Gian phòng kia sáng nay mới vừa cho người thiết kế..... “ Nơi này chẳng qua chỉ là nơi anh ở lúc nhàn rỗi, cũng không chuẩn bị phòng cho người nhà, mà mấy người bạn xấu kia cũng đều có nhà riêng ở khu này, chính là ba ngôi biệt thự bên cạnh.

“Sáng nay?”

“Tối hôm qua mới cho người thiết kế phòng này cho em, hy vọng em thích.” Tối hôm qua birét cô muốn đđen đây ở, anh lập tức cho người chuẩn bị cho cô một gian phòng thích hợp, sai người làn cả đêm không ngừng nghỉ, sáng nay mới hoàn thành.

“A......” Đặc biệt thiết kế cho cô? Có phải quá phiền toái rồi không?

“Hà Tình......” Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Thấm Nhụy.

“Hà Tình...... A, thím Trương! Người cũng ở đây a? Anh cháu đâu? Cháu tới đón Hà Tình.....”

“Ai...... Ai...... thím Trương, người kéo cháu đi đâu?” Thím Trương kéo Thấm Nhụy đang muốn vào trong đi ra ngoài.

“Thấm Nhụy a, cháu tới tìm Hà Tình nói chuyện phiếm?”

“Tìm cậu ấy hàn huyên cái gì, chau đến đón cậu ấy đến chỗ cháu ở!” Ở cùng một chỗ với anh trai cô rất khó chịu.

“Hôm qua bà chủ chưa gọi điện thoại cho cháu sao?”

“Không có a, buổi sáng hôm nay nghe anh cháu nói cháu mới biết mẹ cháu đu theo gì đó.....”

“Tốt lắm, hiện hiện tại bà già này nói cho cháu biết! Hà Tình, Hà Tình nhất định phải ở đây, cháu cũng đừng đến quấy rối. Anh cháu thật lòng thích Hà Tình, cháu không thấy đó thôi hiện tại dáng vẻ dịu dịu dàng của anh cháu đối với Hà Tình.......”

“Cái gì? Thiệt hay giả? Gạt cháu sao, anh cháu ôn nhu?” Giống như là nghe thấy chuyện lạ thế giới, Thấm Nhụy xoay người nghĩ muốn nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của anh trai.

“Thấm Nhụy...... Không vội a, đừng nói đến đón Hà Tình, nói là tới dùng cơm, tìm con bé nói chuyện phiếm biết không?”

“Biết, biết, còn nhìn tình hình nữa, cháu muốn hỏi ý của Hà Tình một chút.....”

Nghe được tiếng Thấm Nhụy, Hà Tình khẽ tránh thoát khỏi tay anh. Để Thấm Nhụy thấy thì không tốt đâu? Cảm giác tay nhỏ bé đang bị anh cần cố gắng không để lại dấu vết tránh thoát khỏi tay anh, Vũ Tuấn hơi buông lỏng lực đạo, để cô có thể được như ý.

“Chúng ta đi ra ngoài đi, Tuấn.” Nghe được Thấm Nhụy đến tìm cô, nhưng đi tới nửa đường hình như lại bị thím Trương kéo ra ngoài, Hà Tình muốn xem một chút xem đã xảy ra chuyện gì.

“Được......”

-----_-_-_

Ở phòng khách tại khúc cua, Hà Tình đang bước ra ngoài, Thấm Nhụy lại đang bước vài trong thiếu chút nữa lại đụng vào nhau.

“A!”

“A!”

Chỉ trong - nháy mắt, Vũ Tuấn nhanh tay kéo Hà Tình qua, ôn cô vào trong ngực mình. “Tình nhi, không sao chứ?” Nhìn người trong ngực, Vũ Tuấn không yên tâm hỏi.

“Em mới là người có chuyện có được hay không!” Đột nhiên có một người nhảy ra hù cô đột nhiên dừng lại, cơ thể trong nháy mắt ngã về phía sau. Trời ạ, sàn nhà là đá cẩm thạch đó! Cái mông của cô...... Nhìn bộ dạng anh cô khẩn trương hỏi Hà Tình, quả nhiên kinh sợ a! Sông bắc cực hòa tan cũng không dọa người bằng khối băng hòa tan này. Làm sai lại như vậy, đây là anh trai cô sao? Có người giả mợ anh cô sao?

“Hàn Thấm Nhụy......”

“Biết rồi, thật không tốt! Là tớ chạy quá nhanh!” Đứng lên vuốt vuốt cái mông bị té đau, thấy ánh mắt của anh trai, giọng điệu kêu tên cô. Rõ ràng xuất hiện kết quả giám định: giọng điệu lạnh như băng.

”Anh, em tìm Hà Tĩnh tâm sự, thuận tiện ở nơi này ăn cơm, ok?” Không đợi Vũ tuấn trả lời, Thấm Nhụy nói xong cũng trực tiếp kéo Hà Tình từ trong ngực Vũ Tuấn đi vào phòng ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.