Tổng Tài Lãnh Khốc Bảo Bối Mơ Màng

Chương 15



Sau khi thím Trương đi, Vũ Tuấn dẫn Hà Tình ra phòng khách cũng ngồi lên ghế sa lon, mặc dù anh rất muốn ôm cô vào ngực, nhưng bởi vì kế tiếp còn muốn hỏi cô một vấn đề, nếu như anh ôm cô, nhất định cô sẽ xấu hổ không nói được câu hoàn chỉnh. Cho nên không thể làm gì khác hơn là buông tha cho việc này.

“Tình nhi, nghe thím Trương nói em không nhớ rõ chuyện lúc trước?” Nhìn Hà Tình ngồi bên cạnh căng thẳng, Vũ Tuấn nhẹ nhàng vuốt lưng cho cô, muốn cô có thể thanh tĩnh lại.

“Dạ, mấy ngày hôm trước tỉnh lại thì không nhớ được, thật ra thì.....” Ghế sa lon rất lớn, tại sao phải ngồi gần như vậy, hại cô thật khẩn trương.

“Thật ra thì cái gì?”

“Thật ra thì cũng không phải là cái gì cũng không nhớ được, em còn nhớ được nhà và tên của mình..... nhưng Thấm Nhụy nói những cái này đều không đúng, nhà em nhớ không phải nhà em, tên cũng không phải tên của em!” Cô không chỉ mất trí nhớ, lại còn nhớ sai? Rốt cuộc cô xảy ra chuyện gì?

“Tình nhi, có thể nói cho anh biết tên và nhà trong trí nhớ của em hay không?” Nhớ được một chút nhưng đều sai? Tại sao có thể như vậy? Nhìn Hà Tình vì vậy mà khuôn mặt buồn rầu, Vũ Tuấn ôn nhu hỏi.

“Dạ, em nhớ nhà em gọi là Đường Phủ, em tên là Đường Nhuế Hâm..... Đường phủ giống như....... gần giống như nhà Tuấn vậy!” Chính là loại thật to, còn có rất nhiều sân.

“Giống nhà anh?” Chỗ ở bây giờ của nhà họ Hàn là kiểu kiến trúc cổ đại, kiến trúc nhue vậy toàn bộ Đài Loan cũng chỉ có vài nhà, tại sao cô sẽ cho rằng nhà cô giống như vậy?

“Tuấn, có phải em rất kì quái hay không?” Nhìn người đàn ông cau mày, Hà Tình bất an hỏi.

“Không có, Tình nhi làm sao lại kỳ quái! Chớ suy nghĩ lung tung,, Tình nhi đi tắm rửa trước, buổi tối anh dẫn Tình nhi ra ngoài ăn cơm có được không?” Nhìn vẻ mặt ủ rủ của cô anh rất đau lòng, anh không để ý cô có kì quái hay không, anh quan tâm là sức khỏe của cô, anh chỉ để ý chuyện cô có thể cùng anh sống đến già hay không, xem ra những vấn đề này đợi bác sĩ đến lại phân tích tiếp.

“A, được......” Hà Tình nghe lời gật đầu đứng dậy trở về phòng mình chuẩn bị tắm rửa.

Cô đi vào phòng tắm, thấy những linh kiện hiện đại, mắt Hà Tình không khỏi choáng váng. A... thế này làm sao để tắm? Cô nhớ ngày hôm qua người giúp việc hình như nhấn cái gì? Nhưng những thứ kia hình như nông giống những cái này. Hà Tình ở trong bồn tắm lớn tìm kiếm cơ quan phun nước, là cái này sao? Nhìn giống như có thể xoay tròn? Mặc kệ! Thử một chút......

“A......” Xôn xao một tiếng, nước dội thẳng lên người cô, Hà Tình bị sợ hét chói tai ra tiếng.

“Phanh......” Một giây sau, cửa bị một lực mạnh bắn ngược trở về.

“Làm sao vậy? Có bị bỏng hay không? Không sao chứ Tình Nhi?” Vũ Tuấn đang chuẩn bị trở về phòng tắm, vừa ra đến cửa đã bị tiếng hét chói tai của Hà Tình hù dọa, theo phản xạ vọt vào, thấy cả người Hà Tình bị ướt còn tưởng cô bị phỏng, vội vàng kéo cô vào trong ngực kiểm tra, cho đến khi phát hiện trên người cô là nước lạnh mới yên tâm! Anh cũng sắp bị dọa chết! Bởi vì cô, anh giống như luôn bị kinh sợ..... Vì suy nghĩ cho trái tim của anh, anh quyết định tối nay phải nói rõ ràng với cô ---- sau này, mọi chuyện của cô, anh sẽ giúp cô chiếu cố!

“Không có chuyện gì, không có chuyện gì, em chỉ là bị đã giật mình!” Cô đúng là ngốc a, nước lạnh thôi mà!

“Em đó, đang khiêu chiến trái tim của anh sao? Tình Nhi.....” Ôm lấy cơ thể ướt đẫm của cô, tựa đầu lên vai cô thấp giọng nói......

“Không có, em không có! Em không phải cố ý.” Cảm giác được anh ở bên tai thổi khí. Cảm giác thật an toàn, thật thoải mái! Cô----- thật thích ngực của anh!

“Ai...... Là anh không tốt, anh nên chỉ em cách sửa dụng những thứ này mới phải, nhìn cái này chính là chốt mở vòi hoa sen, về bên này là nước nóng, bên nay là nước lạnh, chuyển động qua lại đến độ ấm mà em muốn, cái này là bồn tắm....” Vũ Tuấn kéo người trong ngực ra xoay lại, đổi thành một tay quàng bên hông cô, một tay kia chỉ rõ từng thiết bị điện cho cô, nói cho cô cách dùng căn bản.

“Dạ, em biết rồi, cám ơn...... Tự em làm là được rồi!” Nghe anh tỉ mỉ giới thiệu cô phát hiện tư thế của bọn họ mập mờ đến cỡ nào, giãy giụa khỏi ngực của anh, nhẹ nhàng khoát tay ý bảo: anh có thể đi ra ngoài! Cúi đầu nhìn chiếc váy màu vàng nhạt dính trên người, hiện tại gần như biến thành trong suốt, anh làm sao còn không đi ra ngoài? Cô như vậy ---- có nên che hay không a! Chán ghét!

“Ha hả...... Biết rồi! Anh đây đi ra ngoài, áo tắm treo trong tủ quần áo, em từ từ tắm!” Nhìn Hà Tình không được tự nhiên kéo quần áo, haha..... Vật nhỏ này bây giờ mới phát hiện ra sao? Mới vừa rồi anh đã nhìn hết rồi, sờ hết rồi.

Ô...... Cô không phải là bị nhìn sạch rồi a! Ô...... Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là rất mất thể diện a! Vũ tuấn sau khi rời khỏi đây, Hà Tình vội vàng chạy đến trước gương xem xét bộ dạng của mình! Trời ạ, cô thật muốn tìm cái động để chui! Trong gương tóc dài của coi đã sớm bị nước làm tán loạn, quần áo dán chặt lấy đường cong của cô, nội y màu trắng nhìn không xót một chút gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.