Tổng Tài Lạnh Lùng Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 1: 1: Cố Hạ Phi




Ngay tại một trong số nhà giam, có một thiếu nữ đang ngồi bên trong cùng với những người bạn bị tù tội chung với cô, cô ấy đã ở bên trong được tận ba năm, vì lý do ngộ sát gây thương tích,
Cô vào trong tù ngồi tận ba năm, do chính tay chồng mình đưa vào, vì cô bị người khác vu khống là ám sát người tình của anh ta, và không biết bằng cách nào người tình của anh ta lại có bằng chứng, khiến anh ta tin tưởng mà vô tâm đẩy cô vào nhà giam.

Cô đã ở đây được ba năm, và ngày mai cũng là ngày cô sẽ ra tù khi đã đủ thời gian, dù vậy nhưng cô vẫn cảm thấy luyến tiếc khi xa họ, vì cô ở trong đây hầu hết quen tất cả nhiều chị em trong đây cùng nhau sống rất hòa thuận, được chị em chiếu cố rất nhiều, và họ cũng biết được chuyện của cô khi bị người ta hãm hại,
Tối hôm đó bọn họ và các chị em cai ngục, điều mở tiệc xe nhỏ trong tù để tiễn cô ngày mai, còn bảo là các chị em có ra tù thì hãy gặp mặt nhau, và tất cả điều đồng ý,
Nữa đêm cô trằn trọc không thể ngủ được, vì cô sắp phải ra tù, không biết lúc ra rồi cô sẽ đối mặt làm sao đây, chắc chắn cô sẽ tìm cách để ly hôn với anh ta,

Sáng hôm sau cô ôm lấy chị em trong tù lẫn những chị cai ngục mà nức nở, sau đó là rơi đi,
Cô gái ấy tên là Cố Hạ Phi, tên tiếng anh mà mẹ cô đặc thêm là Daisy, là một cô gái dạng con lai, vì mẹ là người Trung Quốc, nhưng cha của cô lại là một người Anh Quốc, nên cô trong người sở hữu hai dòng máu, và cơ thể cô cũng vậy, cô có mái tóc đen dài mượt mà, và điều đặc biệt nhất chính là đôi mắt của cô lại là màu xanh rất đẹp,
Cô từ nhỏ đã được mẹ nói mình là con lại vì cha là người Anh Quốc, dù vậy nhưng cô từ nhỏ đến lớn vẫn chưa một lần nhìn thấy cha mình,
Cố Hạ Phi vừa ra khỏi mà không quên chào mọi người, lúc ra ngoài thì ngay lập tức thấy được cô bạn thân từ nhỏ của mình đến đón cô, cô ấy từ xa đã vẫy tay gọi cô, "Hạ Phi tớ ở đây nè "
Cô ấy tên là Trương Nhã Tịnh, là người bạn từ nhỏ sống cùng cô đến lớn, từ khi cô vào tù thì cô ấy vẫn luôn luôn đến thăm cô đều đặn,
Cố hạ Phi từ xa chạy đến với gương mặt mỉm cười nói, "Nhã Tịnh, cậu vẫn khỏe chứ "
Trương Nhã Tịnh nhìn cô mỉm cười, sau đó thái độ liền đưa tay lên xoa đầu cô trả lời,"Mình vẫn khỏe, biết cậu hôm nay được ra khỏi nơi đó, mình liền đến đón cậu ngay "
Cố Hạ Phi nghe vậy liền cảm động khách sáo tươi cười, "Cảm ơn cậu "
Sau đó cả hai mới lên xe và cô đưa Cố Hạ Phi về, lúc này ở trên xe đang trên đường về thì Trương Nhã Tịnh Liền hỏi, "Phi Phi, tớ nghe nói trong ba năm qua hắn không một lần đến thăm cậu sao "
Nghe đến tên đàn ông mà Trương Nhã Tịnh nhắc đến khiến cô cau mày không thần sắc mà lên tiếng nói, "Ừm, không một lần "
Trương Nhã Tịnh lúc này mới cau mày khi nghe cô nói những lời lạnh nhạt, cô liền bức xúc mắng lớn tiếng, "Đồ đàn ông vô lương tâm "
Cô mắng hắn một trận trên xe vì bực mình, còn Cố Hạ Phi lại im lặng mà nhìn ra ngoài cửa xe,
Thì Trương Nhã Tịnh mới chậc lưỡi một cái, sau đó không nói những lời về hắn ta nữa mà quay lại nhìn chằm chằm mái tóc của cô mà thuận miệng hỏi, "Phi Phi, tóc của cậu đã phai màu rồi này, cậu vẫn luôn nhuộm tóc đen để che đi màu tóc gốc của cậu à "

Cố Hạ Phi nghe vậy liền đưa tóc mình lên và nhìn, sau đó mới thở một tiếng trả lời, "Cậu luôn biết mình không thích màu tóc đó và đôi mắt này kia mà "
Trương Nhã Tịnh đang lại xe liền đưa tay ao tóc cô mà nói, "Tuy là vậy, nhưng mình thật chúng rất đẹp mà, mình thấy những đứa con lai ít được sở hữu hai thứ này lắm "
Dù công nhận là vậy, vì cô thuộc dạng con lai hiếm khi sở hữu màu mắt xanh và mái tóc vàng tự nhiên, thế nhưng Cố Hạ Phi luôn luôn không bao giờ muốn được sở hữu chúng, sau đó cô liền quay hướng nhìn Trương Nhã Tịnh nói, "Nhưng mình không thích chúng, về nhà cậu nhuộm lại cho mình nhé "
Truơng Nhã Tịnh lúc này thở dài một tiếng sau đó còn lên tiếng góp ý kiến cho cô nghe,"Theo mình thấy cậu hãy để lại màu tóc gốc và màu mắt đi, vì cậu sẽ sống như một con người mới, phải thay đổi hoàn toàn ngay thời điểm này"
Cố Hạ Phi nghe những gì cô đang nói thật sự cũng đúng, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy nhói đau mà chỉ biết im lặng,
Sau đó Trương Nhã Tịnh lại tiếp tục nói thêm,"Phi Phi, hai năm trước cậu không phải bảo với mình là hãy lan truyền tin đồn cậu đã chết trong tù hay sao, bây giờ đây mới là cuộc sống mới của cậu đấy "
Cố Hạ Phi ngay lập tức gật đầu rồi cúi thấp nói, "Mình hiểu rồi "
Những lời Trương Nhã Tịnh nói không sai, cô ngay thời điểm này phải mạnh mẽ và sống một cuộc sống mới phải thay đổi, những chỉ có một thứ cô nhất quyết không thay đổi đó là phải trả thù,

Trương Nhã Tịnh đưa tay lên, vỗ vai cô vui mừng nói, "Tốt lắm bạn tôi "
Một lúc sau, Cố Hạ Phi mới nhớ ra một chuyện lập tức ngẩn đầu lên nói, "Nhã Tịnh, trước khi về cậu ghé qua mộ của mẹ mình được không, mình muốn gặp mẹ "
Trương Nhã Tịnh ngay lập tức tươi cười nói,"Sao lại không được chứ, mình đang đưa cậu đến mộ mẹ đây này "
Cố Hạ Phi cũng mỉm cười nói, "Cảm ơn cậu, thật tốt khi có cậu "
Trương Nhã Tịnh lúc này cảm thấy khích động mà tươi cười khách sáo lên tiếng, "Bạn bè thân như chị em ruột thịt, còn ở đó cảm ơn, thôi đi nhé "
Nói xong liền phóng nhanh xe đi đến nghĩa trang, khi trước lúc đến đó cả hai còn ghé qua tiệm bán hoa, mua một bó cúc trắng cho mẹ cô,.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.