Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 418



Chương 418

Hứa Thần Nhất không nói gì… Giờ phút này đầu óc anh ta đang vô cùng hỗn loạn, trong đầu anh ta lặp đi lặp lại những lời mẹ Lương và Tô Lương Mặc vừa nói, mẹ Lương măng Tô Lương Mặc, nhưng lại khiến anh ta có cảm giác, mỗi câu mỗi chữ đều là đang mắng anh ta. Mẹ Lương nói, Lương Tiểu Ý trở thành bộ dạng như bây giờ, là do số cô ấy khổ, nên mới gặp phải Tô Lương Mặc… Nhưng sao không phải là số cô khổ nên mới gặp phải Hứa Thần Nhất chứ.

Đây cũng là lần đầu tiên Tô Lương Mặc để người ta đánh mắng mà không đánh trả lại, một cảm giác lạ lãm đang chạy khắp cơ thể anh, tai anh ù đi… Mẹ Lương nói anh cút đi, anh không để tâm, nhưng anh lại nhớ rõ lời mẹ Lương nói, cô ấy không biết bơi, nhưng lại nhảy xuống nước cứu Ôn Tình Noãn…

Đúng thế đúng thế! Sao anh lại quên mất, cô gái Lương Tiểu Ý này là một cô ngốc như thế chứ, cô ấy lương thiện đến mức, vì cứu mạng người khác, cô ấy lấy cả tính mạng mình ra đánh đổi.

Cô gái ngốc nghếch này!

Thảo nào… Cô ấy lớn lên lại sợ bể bơi, sợ ao hồ, sợ biển cả như thế. Hóa ra là vì thế… Một người suýt chết đuối, sao có thể không sợ nước được chứ?

Ôn Tình Noãn đã từng nói với anh điều này chưa? Hình như cô ta lúc nào cũng chỉ nói Lương Tiểu Ý lương thiện, nhưng trước giờ chưa từng nói Lương Tiểu Ý lương thiện như thế nào.

Tô Lương Mặc ở lại thành phố N, nhưng anh không hề xuất hiện trước mặt Lương Tiểu Ý.

Một ngày nọ, ông nội Tô gọi điện thoại đến: “Cháu còn định ở cái thành phố khỉ ho cò gáy ấy đến bao giờ? Hả? Sản nghiệp của nhà họ Tô, cháu không quay về quản lý, ta sẽ để Tô Thần thay cháu”

Tô Lương Mặc bình thản nói: “Ông nội, cháu nắm quyền bao lâu nay, ông vẫn nghĩ là mọi chuyện của nhà họ Tô vẫn nghe theo lời ông à? Ông cứ để Tô Thần thay cháu đi, xem nó có bản lĩnh đấy không”

Ông nội Tô tức giận đập bàn liên tục, nghiến răng ken két: “Được được lắm! Ta sẽ cho cháu xem, rốt cuộc Tô Thần có bản lĩnh thay thế cháu không! Ta cũng sẽ để cháu biết, đừng tưởng cháu nắm quyền nhà họ Tô lâu thì nhà họ Tô sẽ trở thành thiên hạ của cháu”

Tô Lương Mặc ừ hử cười lạnh: “Ông nội, nếu ông vẫn nghĩ một người làm quan cả họ được nhờ, thì ông cứ thử xem”

“Được lãm!” Ông nội Tô mặt đen xì ngắt điện thoại, sau đó lập tức gọi chú Phùng đến: “Gọi Tô Thần về đây cho tôi!”

Chú Phùng nghe thấy ông nội Tô gọi điện thoại cho Tô Lương Mặc, nghe thấy ông ta định làm thật, chú liền vội vàng nói: “Lão gia, đại thiếu gia chỉ là nhất thời hồ đồ thôi. Nếu ông thật sự gọi nhị thiếu gia về, nhà họ Tô sau này thực sự sẽ phân thành hai phe phái đấy. Không thể để đại thiếu gia trong lòng có vướng mắc với ông được”

“Hừ! Nó dám à! Năm xưa tự tay ta bồi dưỡng nó mới được như thế này, nhà họ Tô cũng là tự tay ta giao cho nói. Năm xưa †a giao được cho nó thì hôm nay tự tay ta thu lại!”

Hai ngày sau, Lục Trầm gọi điện đến, vội vàng thông báo: “Ông nội Tô cách chức cậu, để người thứ hai nhà họ Tô lên thay rồi”

Tô Lương Mặc không hề ngạc nhiên, bình thản nói: “Cậu kệ ông ấy đi, ông ấy tự làm khổ mình thôi”

“Cậu vẫn là nên về đây đi” Lục Trâm nói: “Trong điện thoại nói không rõ ràng được, chỉ biết là ông nội Tô định giao hết cổ phần trong tay cậu cho chú Hai”

‘Tô Lương Mặc nheo mắt lại… “Ông nội định làm thật à, vậy thì tớ cũng sẽ không nương tay. Lục Trầm, sáng mai tớ về, cậu có thể bắt đầu hành động được rồi”

“Cậu định làm thật à? Lương Mặc, cậu phải biết là, một khi cậu làm, đồng nghĩa với việc cậu phế bỏ ông nội Tô đấy”

Ông nội già rồi”

Lục Trầm ở đầu dây bên kia cũng trầm mặc: “Được, tớ hiểu rồi… Thế còn Lương mập ở bên đấy thì sao?”

“Tớ để lại sáu anh em A Hùng rồi.”

Anh cụp mắt xuống, chỉ n Ngày hôm sau.

Thành phố S.

“Anh cả, sao anh lại đến đây?” Trong phòng hội nghị, Tô Thần đang chuẩn bị ký tên lên đơn nhậm chức, “bịch” một tiếng, cửa phòng hội nghị bị người ở bên ngoài mở ra, hai người áo đen mở hai cánh cửa, một người đàn ông mặc bộ vest được cắt may vừa vặn, dẫn đầu đoàn người đi vào, theo sau là Lục Trầm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.